Page 118 - MuDo67
P. 118


ngổn ngang trên triền núi … chúng tôi bò ra ngoài cách phòng tuyến 30m
để thu chiến lợi phẩm, khoảng cách ngắn như vậy mà cũng thu được 30
khẩu súng vừa cá nhân vừa cộng đồng, cả hai đại đội có sáu (6) quân nhân
bị thương vì đạn pháo kích của địch. Từ lúc đó đến chiều tối, địch không
tấn công bằng bộ binh nhưng vẫn pháo kích tuy không còn dồn dập như
trận pháo hồi sáng nhưng cũng đủ mạnh để bắt chúng tôi phải ngồi dưới
hầm trú ẩn !... địch pháo bằng cối 61ly nhưng không nghe rõ được tiếng
depart bởi những tiếng xào xạc của rừng tre ở dưới chân núi ! phải lắng
nghe thật kỹ thì mới nhận ra được tiếng …xành …xạch !... có lẽ địch bắn
không charge, trong khi cường độ tấn công giảm bớt đối với chúng tôi, thì
ngược lại pháo đội 105ly và 155ly bắn không ngớt để yểm trợ cho quân
bạn. Đến gần 3 giờ chiều có một chiếc trực thăng vào bỏ xuống mấy ống
xạc nước, ít lựu đạn đồng thời đưa thương binh ra ngoài ! ngay lúc đó địch
pháo vào bãi đáp dữ dội … bãi đáp ở ngay triền yên ngựa phía đông của
ngọn núi, chiếc trực thăng bay lên khẩn cấp bỏ sót lại một thương binh !...
hai đại đội chia nhau 6 ống nước, cũng may trước khi vượt qua con suối để
chiếm ngọn núi này chúng tôi đã lấy đầy nước vào các bình tong (bidon)
và cả mấy bình rùa nước, nên cũng không đến nỗi thiếu nước !...
Trời sụp tối nhanh, ánh nắng đã tắt hẳn, sương khói bay là là mặt đất
… tất cả chúng tôi đều ngồi dưới hầm trú ẩn, căng mắt chờ địch!... chiều
nay tôi nhận được lệnh rút tiền đồn ở mõm đồi phía đông về để tăng cường
phòng thủ! Gần 8 giờ tối, bỗng có tiếng súng nổ ở phía bắc, nơi phòng
tuyến của đại đội 23, sau đó là tiếng nổ của AK, RRD, B40, B41… trộn lẫn
với những tiếng nổ ấm của lựu đạn và M79, đột nhiên có tiếng của Trung
sỹ Thịnh :
- Ông thầy !... tụi nó lên ….!
Dưới ánh trăng, trên sườn núi đã bị cháy trụi lủi, có những bóng đen đang
di chuyển !...
- Suỵt !... để tụi nó lên gần đã !...
Những bóng đen có đến mấy chục tên, tôi gọi máy báo cho Đ/U. Phương
biết và xin yểm trợ !... tiếng súng bên ĐĐ/23 vẫn không ngớt … tôi cầm
con cóc mìn Claymore nín thở chờ đợi!... những bóng người hiện rõ dần
… tôi nghiến răng bóp mạnh, một tiếng nổ long trời vang lên, đồng thời
những thân người ngã dội ra phía sau cùng lúc đó, địch cũng bắn vãi lên
phòng tuyến chúng tôi với đủ loại vũ khí !... chúng tôi ném ra hàng loạt
lựu đạn, hai khẩu M60 bắn rà sát bên sườn đồi … sau hơn một tiếng đồng
hồ, địch rút lui, để lại những xác chết và những người bị thương, tôi bò dọc
theo phòng tuyến trung đội để kiểm soát, rất may chúng tôi vẫn còn đông
đủ…. Trời đã về khuya …. Sương xuống càng lúc càng dầy … thật lạnh
!.. tiếng súng đã ngưng từ lâu, không biết tình hình bên ĐĐ/23 ra sao ?...
hình như có tiếng rên đâu đây !… tôi hỏi cậu âm thoại viên :
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123