Page 113 - MuDo67
P. 113


bầu trời Đông Hà sao u ám qúa ! mây mù là là mặt đất, gió rít lên từng cơn
… tôi thầm nhủ :
- Mẹ kiếp !... trời đất này mà đánh đấm cái nỗi gì ?!... lạnh buốt thế
này cầm điếu thuốc còn run tay nữa là cầm súng ! mà thằng cha thầy bói
nói đúng … nó đã nói là mình có số … Xuất ngoại mà …
Rồi cuối cùng đoàn xe cũng đến; chúng tôi chia nhau lên xe, tôi ra lệnh
xếp hết ba lô vào giữa xe, hai khẩu đại liên M60 gác lên hai bên thành xe
phía trước, tất cả binh sĩ đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu ! những hạt
bụi mưa vẫn phủ kín bầu trời, đường trơn như mỡ, hẹp, có nơi chỉ vừa cho
chiếc xe, một bên là sườn núi còn bên kia là vực thẳm, chỉ cần tài xế lơ
đễnh một chút là cả mấy chục mạng xuống chầu trình diện Diêm Vương
ngay tức khắc, có nơi xe ủi đất của Hoa Kỳ và Việt Nam còn đang tiếp tực
mở rộng thêm !... Đoàn xe dài dằng dặc … trên trời có một chiếc L19 và
hai cái trực thăng võ trang vần vũ bay theo đoàn xe đang từ từ nhúc nhích
nối đuôi nhau chạy về phía tây, phía trước tôi là một pháo đội của TĐ3/
PB, con đường dài hun hút thật là khó đi, có nhiều khúc quanh bẻ quẹo tay
lái một phía nhưng xe lại chạy theo một nẻo khác và đã có một khẩu 105ly
lật nghiêng báo hại cả đoàn xe phải ngừng để trục súng lại, xe ngừng giữa
đường, một bên là sườn núi cao, một bên là vực thẳm! bây giờ mà bọn
“Vẹm” nó bò ra chơi vài qủa bắp chuối là bỏ mẹ !!!... tôi thò đầu ra la :
- Ê ! mấy đứa đứng lên chĩa súng ra hai bên, nhớ dòm chừng trên
mấy triền núi !
Đại Úy Phương hỏi làm gì mà lâu vậy ? tôi vội báo tình hình cho ông Đại
đội trưởng biết khẩu pháo còn nằm lật gọng giữa đường và đám pháo binh
đang cố gắng kích súng lại ! sau gần hai tiếng đồng hồ đoàn xe mới tiếp
tục di chuyển trên quốc lộ số 9, và mãi đến khoảng 6 giờ chiều mới vào
tới Khe Sanh ! ĐĐ/21 được chỉ định đóng ở một ngọn đồi thấp, đó đây
còn vương lại những bức tường xây bằng đá hộc, chung quanh ngọn đồi có
những cây café cổ thụ, trái chín rụng đầy trên mặt đất, B1/Vở vội lấy cái
bao cát đi lượm những hạt đã khô, thế mà cũng được đầy một bao cát …
Trời thật lạnh … binh sĩ phải đốt lửa để sưởi, Khe Sanh đêm nay như một
nơi thị tứ, với những đống lửa bập bùng rải rác khắp nơi, tiếng động cơ
của xe cơ giới, xe vận tải gầm rú cộng với tiếng súng đại bác bắn quấy rối,
hoặc hủy diệt mục tiêu bên kia biên giới Lào Việt, kéo dài suốt đêm ….
Một đêm yên lành, sáng hôm sau được lệnh mỗi đơn vị cử một trung
đội tập họp nghe vị Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa ban hiểu thị ! cho
tới bây giờ tôi vẫn còn mường tượng được tiếng nói sang sảng của Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiệu ! …
- Nhân danh Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa , tôi …..
Với ý nghĩ thô thiển của tôi thì ngoài Tổng Thống Ngô Đình Diệm , chỉ có
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu là người đủ đởm lược và mưu trí để đối
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118