Page 114 - MuDo67
P. 114


phó lại với mọi mưu kế xảo trá của tập đoàn cộng sản miền Bắc ! và sự trí
trá của đồng minh … sau này trong tâm trí của quân dân miền Nam có ai
quên được hình ảnh của vị Tổng Tư Lệnh Quân Đội đã đến tại mặt trận An
Lộc, Quảng Trị khi đạn bom vẫn nổ rền chưa dứt !... ngày kế tiếp, chúng
tôi nhận thêm tiếp tế và thêm hai cấp số đạn, tôi cũng nhận được hai lon
guigoz mắm ruốc sả do ngưởi yêu bé bỏng gửi cho … mới xa có mấy ngày
mà đã …. Ngay khi đó tôi thấy Trung sĩ Nhuần hí hửng chạy lại, tay còn
bưng ca café :
- Trung Úy … làm một hớp đi …
Tôi tiếp lấy ca café …
- Trung Úy ! vợ tui có thai … tui mừng quá … !
- Vậy hả … chúc mừng cậu …
- Trung Úy … liệu tui có thể xin đi phép được không ?
- Không biết được … từ trước tới giờ chỉ nghe … xin đi phép khi vợ
đẻ thôi, còn vợ cấn thai thì … không biết ! cậu về nói với ông Trung Đội
Trưởng trình với Đại Úy Phương xem sao !
Tôi vừa dứt lời thì tiếng của Hạ sĩ Két the thé vang lên :
- Trung sĩ à … sao ông nghề quá vậy ? tui lấy vợ gần ba năm rồi mà
“ bắn “ trật “woài “à ! còn ông … mới “cáo” dzậy mà dính ngay … chỉ cho
tui coi !!...
Cả đám cắc ké, kỳ nhông cười rần rần … Trung sĩ Nhuần chụp cái cây ,
Hạ sĩ Két “ánh sao đêm” co giò chạy mất …. Mây mù mịt, trời sụp tối thật
nhanh … sương dầy đặc, Đại Úy Phương ra lệnh báo động, tôi định nhẩy
xuống hầm trú ẩn thì hàng loạt mấy chục trái hỏa tiễn 107 và 122 rơi nổ
khắp ngọn đồi … tiếng la báo động địch pháo kích vang lên khắp nơi …
mấy điểm nổ ở về huớng đông cách tôi khoảng chừng 5 hay 600m, có lẽ
ở BCH/nhẹ của Sư Đoàn … sau đó tôi nghe tiếng phản pháo của bên pháo
binh, hơn một tiếng đồng hồ sau tình hình yên ắng trở lại, nhưng sương mù
ngày càng dầy đặc nên chúng tôi không dám giải tỏa lệnh báo động, cuối
cùng thì nhận lệnh ngủ luôn tại hố cá nhân!...
Sáng hôm sau, được lệnh gọn gàng, cơm nước phải xong trước 7 giờ
để chuẩn bị bốc vào vùng … theo thứ tự hai ĐĐ/21 và 23 dưới quyền điều
động của Th/tá TĐP Lê văn Mạnh sẽ đổ trước xuống đồi 30 sau khi “clear
“ xong sẽ tiến về hướng đông-nam theo mục tiêu đã định!. trời sáng dần
… từng đoàn trực thăng đáp xuống bốc hai Đại đội … thân tầu từ từ bốc
lên cao… bay đi … đây rồi ! ngọn Cô-Roc cao ngất, phía đông biên giới
thì mù mịt, ngược lại, bên phía tây của biên giới Lào-Việt thì trời lại trong
xanh … đoàn tàu cứ tiếp tục bay đi hướng tây, tây bắc, xa dần biên giới để
vào sâu trên đất Lào ! khoảng hai mươi phút sau, tôi theo dõi trên bản đồ
và nghĩ có lẽ cũng sắp tới rồi … nhìn từ xa tôi thấy đạn pháo binh đang nổ
trên mục tiêu … qủa đạn khói vừa bùng lên ở mục tiêu thì cũng là lúc đoàn
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119