Page 152 - MuDo65
P. 152
152

Ñöùa con






dò chuûng




Tác giả góp bài viết đặc biệt về chuyện đời tị nạn. Bút hiệu gồm 2 người:
Minh-Đạo là một vị cao niên 86 tuối, viết lách cho... vui, trong khi Nguyễn
Thạch Hãn, dân Houston, Texas sinh năm 1945, là một cựu sĩ quan Pháo
Binh VNCH, hiện làm việc trong một công ty Energy tại thành phố Hous-
ton.
Lúc gần đây báo chí và các đài TV Việt ngữ bán tán xôn xao về ông Phó
Thủ Tướng Đức gốc Việt. Tôi thật sự cảm động muốn khóc, không phải vì
ông là người có tài, đẹp trai, ăn nói khôn ngoan hay làm lớn mà vì nếu cha
mẹ nuôi không mang ông về Đức, chắc hôm nay ông cũng đã là kẻ lang
thang đầu đường xó chợ ở một nơi nào đó trên đất nước Việt Nam.
Bạn tôi muốn kể cho quý vị nghe về một đứa trẻ bụi đời, lang thang đầu
đường xó chợ trên đất Hoa Kỳ, nhờ mẹ nuôi Việt Nam mang về chăm sóc,
dậy dỗ đã trở nên người hữu dụng.

Minh-Đạo & Nguyễn Thạch-Hãn


Tôi lượm được thằng Michael ở bên xa lộ 45 South Trên đường từ Hous-
ton đi Clear Lake. Dạo đó vào khoảng năm 1982, tôi mới ra trường và bắt
được một job thơm phức làm cho cơ quan NASA ở Houston trong Mision
Control Center, do một ông bạn học cùng lớp giới thiệu. Cuộc đời tôi gặp
bao nhiêu là may mắn bất ngờ, đúng là trời cho. Cho nên tôi vẫn nhớ ơn
ông Trời, cố gắng học làm người tử tế, dù có chịu thiệt thòi một chút cũng
cam lòng.
Số là hôm đó tôi đi làm trễ, vừa từ xa lộ rẽ vô NASA road 1, thấy một
thằng nhóc đi bộ lang thang bên lề đường, vai mang túi sắc to tướng, kiểu
túi sắc quân đội, như ngày xưa tôi nhận được khi mới vào trường Võ Bị.
Nhóc đưa ngón tay cái lên ngoắc ngoắc xin quá giang. Tôi vội dừng xe lại
hỏi:
-Mầy muốn quá giang hả?
-Yes, Sir!
Hắn vội vã quăng cái “sắc” quần áo ra sau xe truck, với tay mở cửa và nhảy
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157