Page 149 - MuDo65
P. 149
149
Nam Việt Nam nói chung và anh chị em Nhảy Dù nói riêng, đắng
cay chấp nhận một thực tế phũ phàng. Những anh hùng một thời,
phút chốc hóa lang thang.
Bọn tao bỗng nhiên gặp lại anh trong kỳ Đại Hội nầy, Thằng Hào
lé mừng như muốn khóc, anh Đồng Văn Minh thì bắt cóc anh Xuân
luôn 3 ngày, ngoài ra tao cũng gặp lại thằng Ngô Chua, cái thằng
Chua nói "ngọng" đó mầy còn nhớ không? Nhớ lại cái thời xa cũ ấy,
tao, mầy, thằng Huấn xi ke, Hạnh mập, Nguyễn Hoài Thanh, Hào
lé, bọn mình thi nhau bảo hắn hát cho bọn mình nghe. Thằng Hoài
Thanh bảo hắn hát như vầy " Tôi thề, tôi chẳng yêu ai, vì ngươi ta,
đã phụ tôi rồi "
Nhưng khi hắn hát thì ôi thôi cả
bọn cười bể bụng, vì hắn bị ngọng
mà, hắn hát là: " ôi ờ, ôi ẳng êu
ai, ì ười a, ẵ “ Ụ” ôi ồi.” trời đất,
cả bọn cười lăng.
Mầy thấy đó, những kỹ niệm
yêu thương thời bọn mình tuổi
còn xuân xanh, nó chợt sống lại
trong lòng bọn tao, ba ngày ngắn
ngủi gặp nhau đây mừng mừng,
tủi tủi, rồi bọn tao lại phải chia
tay để cùng hẹn gặp lại trong Đại
Hội Nhảy Dù kỳ tới, sẽ được tổ
chức tại Thành phố Denver thuộc
Tiểu Bang Colorado.
Lại những vòng tay siết mạnh,
những bàn tày nhăn nheo giữ
mãi không chịu buôn ra, như cố
truyền cho nhau mọi ước nguyện,
trong hoài bảo về một ngày mai
tươi đẹp, thằng Hào lé, lệ vẫn còn rơi dù trong 3 ngày qua hắn nói
nói, cười cười nhiều nhất.

Miễu Đình Chùa
Dallas, Texas.
Viết theo đề nghị của Mủ đỏ Nguyên Phước Bảo Huệ
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154