Page 99 - MUDO82
P. 99
Mũ Đỏ 82 97
Gòn nhảy trực thăng vào Xuân Lộc, di tản qua Bình Giả, về đánh ở
Phước Tuy, qua sông dính đầy bùn đất. Cuối cùng bộ đồ ngụy trang
thấm mấy lớp mồ hôi đó theo tôi đến Phi Luật Tân. Cổ lủng lẳng cặp
thẻ bài, bao mìn Claymore đựng gạo sấy dằn đường và ve dầu. Gia
tài to tổ chảng của tôi và thằng bạn thân học cùng trường rồi ở cùng
đơn vị. Đ.m. tụi tôi đi Mỹ!
Xuống tàu ở Phi người ta kiểm soát và giữ lại nhiều thứ. Viên đại úy
Mỹ nhìn ve dầu. Mở ra. Ngữi. Y nhăn mặt. Cái mũi hít hít khó chịu.
Thấy sơ Xuân Dung đứng cạnh y để giúp thông dịch tôi cầu cứu. Tôi
bảo đó là dầu. Dầu gió. Dầu Nhị Thiên Đường. Sơ nói lại nhưng y
lắc đầu. Vậy là món quà của mẹ tôi cho, mẹ nhét vào túi ngày thằng
con rời nhà ra đơn vị, mẹ bảo mang đi mà dùng dọc đường, bị giữ
lại. Tôi chạy chỉ còn vỏn vẹn chút này nên không muốn mất nữa!
Thôi chịu. Giờ sơ Xuân Dung không biết đang ở đâu?
Cũng may tôi còn địa chỉ của thằng bạn bên Úc trong cái ví ướt
nhẹp. Nó du học từ năm ngoái. Quay sang hỏi Trung Hậu tao mày
qua đó không? Để coi. Thằng nào cũng như chết rồi khi nhìn tụi Phi
và Mỹ bắt anh em đổi quân phục để lấy áo thun và quần dân sự. Tôi
lục trong túi áo lính, cái thẻ học sinh lượm được từ đồn điền Huỳnh
Văn Sự ở Xuân Lộc rớt ra. Con gái ông chủ học trường Gia Kiệm,
Long Khánh. Ngày trung đội băng quốc lộ vào lục soát khu đồn
điền, đồ đạt trong nhà ai xới tung vất đầy sàn. Một thằng thấy cái áo
dài trắng. “Tao lấy về cho em gái tao.” Tôi nhìn quanh, thấy cái thẻ
học sinh lớp 10, ghi tên Huỳnh Th. Thu, nghịch nghịch nên bỏ túi.
Định hành quân xong, về Sài Gòn sẽ gởi trả. Nào ngờ tôi mang theo
tận xứ người.
Trong ví tôi còn có cái bùa. Cũng của mẹ bắt mang theo. Không
Xuân Nhâm Dần, 2022