Page 98 - MUDO82
P. 98

Mũ Đỏ 82                        96

hậu cứ đại đội không xa. Lại gặp con bé đang vội vã đi vào! Chẳng

biết nói gì nữa. Nó dúi vào tay tôi vài thứ đồ chua con gái hay ăn vặt.

Cả hai, đứa nào cũng… cà lăm!.

Sư đoàn Bộ Binh bạn bị áp lực mạnh của Bắc quân từ hơn tuần

qua. Địch muốn dứt điểm Xuân Lộc. Áo giáp đã được phát rồi cho

mọi người trong trang bị hành quân. Lại có lệnh thâu hồi để mang

thêm súng chống tăng M72. Mỗi thằng mang hai cây, thêm súng cá

nhân M16, cấp số đạn, lựu đạn, mìn bẫy, bốn ngày lương khô cộng

áo quần, poncho và võng ngủ. Cái ba lô thành to tổ chảng. Gia tài

của lính giờ nằm trên lưng, nặng chình chịch, theo chân đi đo đường

dài khốn khó quê hương.

Chiến trường kỳ này coi bộ nặng ký. Thằng cháu họ bên đại đội 1

Trinh Sát Dù đã bảo tôi cẩn thận. Cháu lớn tuổi hơn chú, tình nguyện

hô “Nhảy Dù Cố Gắng” trước nên kinh nghiệm rồi. Cũng gật đầu

cho nó yên tâm. Mày chung Lữ Đoàn rồi cũng vào vùng giống tao

thôi. Giờ chỉ còn hai đứa bên họ nội. Ráng mà giữ mình. Tôi cảm

được những gì người thân đã cảm thấy khi ở lại nơi bình yên. Có con

đi lính tác chiến là sinh ra vất ngoài chợ. Cũng như những lần mẹ tôi

lo ra mặt, dầu cố giấu nước mắt nhưng tôi biết mẹ khóc.

           Mẹ đã có những chiều xa

           Nhớ con nón đỏ đồ hoa: Xong rồi!

Ngày về từ miền Trung, C130 đáp xuống âm thầm. Bánh vừa đụng

phi đạo, đèn bật sáng. Người cơ phi nói vì lý do an ninh. Sài Gòn

đang nằm trong tầm pháo kích. Như vậy chiến trận đổi chiều rồi. Bỏ

Đà Nẵng đúng nửa ngày biết bao giờ gặp lại.

Đại đội tôi dân miền Trung hơi nhiều. Thằng nào cũng có gia đình

ngoài đó. Tôi dính “nguyên con” từ mẹ với đám em nên những ngày

ứng chiến ở sân tiểu đoàn là những ngày dài, mắt cứ ngó phi cơ

hướng phi trường Tân Sơn Nhất mong chút phép mầu nào đó. Cuối

cùng chẳng có ai cật ruột ở Sài Gòn. Tôi lấy bạn bè thân làm anh

em, tôi nghe tiếng “má má con con” của bà mẹ miền Nam ngày đánh

Phước Tuy để lòng vui chút.

Đại đội nằm dọc quốc lộ 15 để giữ pháo binh. Đến đêm cối tụi nó

rơi lẻ tẻ thì được lệnh “móc vào”. Ba lô súng đạn lên vai vào vùng

đi “tấp”. Lại tiếng lóng nữa. Đi tấp hay đi táp bi. Đi đánh nhau. Đi

dứt chốt.

Tôi mặc lại bộ đồ hành chưa kịp giặt. Cũng hai tuần rồi từ rời Sài

           Xuân Nhâm Dần, 2022
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103