Page 84 - MUDO 81
P. 84

Mũ Đỏ 81                        82

Ông Bà Nội được các chú bác kêu là “Thầy, Mạ” mà anh chị em tôi
lại kêu thầy mạ mình là “Ba, Măng”. Nhiều thắc mắc vẩn vơ đôi khi
theo tôi vào giấc ngủ.

   Trong nhà thời ấy có bộ ván kê sát bên cửa sổ, tôi được nằm giữa
Măng và Chị Băng Tâm. Vào những đêm trăng, tôi nằm nghiêng
hướng ra phía vườn, theo dõi mặt trăng khi sáng trong, khi lu mờ
vì mây. Bóng cây bên ngoài song cửa có lúc bỗng thình lình xoay
chuyển. Nhiều hình ảnh kỳ dị nhảy múa, chập chờn. Có chuyện
gì vậy, đằng sau mặt trăng nằm nghiêng kia? Giống như đằng sau
những bia mộ trong vườn, đó là những bí ẩn mà tôi không thể hiểu.
Từ ngày khôn lớn, vừa nghe chuyện nhà vừa học hỏi thêm, tôi dần
dần biết thêm về thân thế gia tộc mình, hoàn cảnh đất nước loạn ly,
và chuyện Ba tôi bị đột tử khi tôi còn nằm trong bụng mẹ.

   Chỉ mới là biết thêm. Không phải là thấu hiểu.
   Nhiều bí ẩn đằng sau mặt trăng vẫn còn bị khuất lấp.
...

                                        I.
  Theo phả tộc triều Nguyễn, tập gia phả phòng 15, Ông Sơ tôi
là Hoàng tử Nguyễn Phúc Miên Thanh, tự Gián Trạng, hiệu Quân
Đình, tước Trấn Biên Quận Công, là con thứ 51 của Đức Thánh
Tổ Minh Mạng và quí nhân Lê Thị Lộc. Ông Cố Nội tôi là công tử
Nguyễn Phúc Hường Điệp (tức Vĩnh), từng là Tri Phủ huyện Phú
Vang năm 1877, sau đó là Đại Sứ Chánh Tế, thay Vua cúng lạy lăng
tẩm các tiên vương.
  Ông Nội tôi là Hoàng thân Nguyễn Phúc Ưng Đằng, làm quan coi
Ký Lục, cơ quan phiên dịch Hán - Nôm và Pháp ngữ của triều đình.
Bà Nội tôi là em ruột của bà cố Ngô Đình Khả, mẹ của anh em Tổng
Thống Ngô Đình Diệm. Khu đất của dòng họ Ngô Đình - nơi có
phần mộ ông Ngô Đình Khả và người con lớn là ông Ngô Đình Khôi
- nằm kế khu đất của Ông Nội tôi, chỉ cách một con đường nhỏ, cũng
phía bên dưới Đồn Girard, và cách chùa Linh Quang khoảng 400
thước. Anh em nhà Ngô Đình kêu Bà Nội tôi bằng Dì, thường cho
người đem sang quà biếu trong các dịp lễ tết.

    Sang đời Ba tôi, Ông Nguyễn Phúc Bửu Tiếp, sinh năm 1904,
được Ông Nội cho theo Tây học. Đầu thập niên hai mươi, khi ra Hà
Nội học trường Cao Đẳng Sư Phạm Đông Dương (École Supérieure
de Pédagogie), ông Tiếp có người bạn thân cùng lớp là Ông Đặng

Tháng mười hai không hai không
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89