Page 159 - MUDO 81
P. 159

Mũ Đỏ 81                          157

vị tinh nhuệ bỏ Chu Pao trước sức tấn công của địch quân, năm lần

bẩy lượt đơn vị này được yểm trợ đầy đủ, nhưng không lấy lại được;

Đồng thời theo tin tình báo ba sư đoàn của Cộng quân đang hướng

về Kontum, Cộng Quân sẽ khởi sự đánh Kontum nay mai, lúc đó

Lữ Đoàn 2 Nhảy Dù đang có mặt tại chỗ, muốn ra khỏi Kon-Tum

đâu phải chuyện dễ, các loại pháo của địch sẽ không bao giờ để trực

thăng xuống bốc quân ra để dàng, Quân Đoàn II cần có đơn vị đối

phó ngay với tình hình chiến trường mới, Quân Đoàn II lấy lý do

chính đáng đó để giữ LĐ2ND lại; Nhưng cả Quân Đoàn II không

ngờ, LĐ2ND chỉ sử dụng một Triệu Tử Long Nguyễn Lô, với hai

Đại Đội của Tiểu Đoàn 7 Nhảy Dù, trang bị nhẹ (súng cá nhân và

lựu đạn), hỏa lực yểm trợ sơ sài, đã lấy lại đỉnh Chu Pao chỉ trong

vòng ít tiếng đồng hồ; Quả thật Nguyễn Lô đã đánh một trận để đời,

cả bạn lẫn địch đều không ngờ (xin xem đường về Pleiku), Mũ Đỏ

có bao giờ chạy làng như vậy đâu, còn địch là chúng tôi còn đánh,

nhưng lần này là lần đầu tiên chúng tôi được lệnh tăng cường sang

chiến trường khác, trong khi tại chỗ đang cần chúng tôi, cấp trên

hẳn phải hiểu điều đó, nên chúng tôi tự cảm thấy một chiến trường

sẽ đẫm máu hơn, chúng tôi sẽ phải gục ngã, phải hy sinh nhiều hơn,

vành khăn trắng sẽ quấn ngang đầu các thiếu phụ ở tuổi đôi mươi;

các bé thơ chưa được ăn thôi nôi sẽ không bao giờ được thấy mặt

cha; đoàn quân Mũ Đỏ sẵn sàng đón nhận, mọi thử thách, mọi lôi

cuốn hung bạo, mọi hoàn cảnh bất công, tuổi thanh xuân đã vội

quên mất ngày vui, vun trồng ước nguyện đem thanh bình no ấm

cho đồng bào, cho đời sống bình an đến các trẻ thơ, cho các thanh

thiếu niên thấy hoa nở muôn mầu ngàn sắc trên đường tới trường,

đem vinh quang cho đơn vị, đó hành trang xây dựng cuộc đời đang

chờ đón chúng tôi tại Trị Thiên.

Đúng 9:00G sáng chuyến bay C130 đầu tiên cất cánh, khởi sự cho

cuộc không vận LĐ2ND từ Pleiku về Sài Gòn, thôi nhé Thiên Thần

Mũ Đỏ xin tạm biệt (Em Má Đỏ Môi Hồng); “ không ngờ đây là lần

chào từ biệt cuối cùng” Pháo Binh luôn đi sau, tôi bước xuống phi

trường Tân Sơn Nhất khoảng 16:00G ngày thứ bẩy 6-5-1972, mắt

trái tôi mờ đi không thấy rõ nữa, xốn xang vô cùng, tôi lo sợ mảnh

đạn B40 còn nằm ngay sát phía dưới mắt trái, không hiểu có chạm

gì hay không? nếu nó làm hư mắt thì đúng là đại họa, toàn thân chỉ

trừ phần đầu đội nón sắt, phần mình mặc áo giáp, còn lại chỗ nào

Tháng mười hai không hai không
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164