Page 96 - MUDO79_80
P. 96

Mũ Đỏ 79-80  94

chỉ nói một câu :
-	 Chuyện gì tới thì nó tới, có gì mà lo lắng dữ vậy ?! nó muốn
thì bây cứ nhả cho nó chút tiền là xong lo gì mà cuống lên đến nỗi
như vậy chứ ?
Bà Thu quay nhìn ngoại hỏi :
-	 Má nghe hết rồi hả ?
-	 Ôi hơi đâu mà bây lo cho hao tổn tinh thần ! bọn chúng chỉ
giỏi hù người ta đặng mà kiếm chác chút đỉnh chứ làm gì được
mình mà bây sợ ? nó muốn ăn thì bây cứ thí hồ thí cháo cho nó là
xong mà …
Bà Thu nghe ngoại nói thì trong lòng cũng thấy hơi yên tâm nhưng
bà cũng nói với ngoại những điều lo nghĩ của bà :
-	 Con không biết chuyện gì mà bỗng nhiên hôm nay nó đến
hỏi con chừng nào thì con đi thăm chồng con rồi nó kêu bưng tô
bún qua quán café cho nó chứ nó không ngồi bên này mà ăn như
mọi khi nữa đó má thấy không ?!
-	 Ừ mà con để ý làm chi ? nó muốn ăn ở đâu thây kệ mẹ nó
miễn là nó vẫn cứ ăn chực của mình, chừng nào mà nó không thèm
ăn tô bún nữa thì lúc đó mày hẵng lo nghen ..
ngoại hắng giọng rồi nói tiếp trấn an bà Thu :
-	 Mà tao nói lo đây là lo nó ăn miếng to hơn chứ hỗng phải lo
chi hết á … tụi này giờ thành quỹ hết rồi a …
Bà Thu nói với giọng buồn bực :
-	 Con sợ nó kiếm chuyện bắt mình dẹp tiệm quán bún đó thôi
má à … chứ con có sợ cái gì đâu má …
Ngoại lặng im không nói gì nữa, đôi mắt ngoại hấp háy sụp xuống
chất chứa một nỗi buồn đè nặng suốt cuộc đời ngoại sống đã qua
hai cuộc chiến khủng khiếp kéo dài trên quê hương đau khổ này …
đôi khi ngoại tự hỏi có phải chăng dân tộc Việt Nam này đang gặp
quả báo rất nặng nề ? vì sao mà người dân sống thê thảm quá ?...
nửa mảnh đất nước phía Nam này đang sống yên ổn, đang vươn
lên cùng với nền văn minh của thế giới tự do dân chủ, tương lai cuả
bao nhiêu thế hệ con cháu thật rạng ngời, tươi sáng ; vậy mà chỉ
trong khoảng khắc thật ngắn ngủi tất cả đã lật èo …. Khi quân ăn
cướp từ miền Bắc kéo vô đây cướp hết mọi thứ, giết người không
ghê tay … chẳng hiểu sao chúng lại thích đập đầu người ta bằng
búa ?... bằng cuốc, xẻng ?... thiệt là quân dã man, mọi rợ, thứ hung
tàn dã thú gì đâu …!!

        Ngày hôm sau ngoại đang ngồi ăn gói xôi đậu phộng của bà
Tư già xóm trong nấu bán rất ngon, đậu mềm mụp, không làm đau
răng ngoại, vừa bùi, vừa thơm lại rắc thêm tí muối mè hương vị

                   Tháng sáu hai không một chín
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101