Page 93 - MUDO79_80
P. 93

Mũ Đỏ 79-80         91

Maùi aám     Hy Vũ

Maí ấm ( tiếp theo ĐSMĐ #78)

       Con chó đốm lim dim đôi mắt nằm dưới chân ngoại đang ngồi
trên chiếc ghế đẩu con bên ngach cửa, nó muốn hưởng chút gió mát
từ chiêc quạt ngoại phe phẩy. Ngày nào ngoại cũng ngồi đây, chỗ
này dễ nhìn ra gánh bún riêu của bà Thu, phải nói lại là gánh bún
riêu của cả nhà mà dì Thuyên đã tạo dựng cho bà Thu và lũ trẻ có
việc làm tự kiếm đồng tiền nuôi thân trong thời buổi khó khăn này mà
dù sao cũng không còn phải chạy bữa sáng lo bữa chiều như trước
kia nữa, ngọai nhớ những ngày đầu chưa có khách nhiều, gánh bún
mà ế là cả nhà ăn bún trừ cơm, người lớn thì méo mày, méo mặt vì
hôm đó không kiếm được đồng lời nào mà còn thâm vào vốn nhưng
bọn trẻ con thì tíu tít vui vì được ăn bún, những tô bún sóng sánh
đầy ắp riêu cua thơm ngào ngạt làm nước miếng ứa quanh mồm tụi
nhỏ, ngoại nhìn bọn trẻ con xì xụp lùa, húp mà bồi hồi sót sa tấc dạ
thương lũ cháu của ngoại quá chừng … Nếu đừng có những của nợ
kia ùa ặp từ miền bắc vô đây như một bầy ăn cướp thì cháu ngoại
đâu có đói, đâu có khổ như thế này !... các con của ngoại đâu có tan
đàn xẻ nghé, gia đình chồng vợ, cha con đâu có ly tan đau khổ như
thế này ! ngoại ngồi đó nghĩ gì cũng chẳng ai biết ! già bằng này tuổi
rồi sống chết nay mai theo ông bà về với đất thế còn yên lành hơn là
sống chung với quỷ hiện hình ở khắp mọi nơi trong cái thời buổi dậu
đổ bìm leo khốn khổ này, người đàng hoàng có học có tri thức thì đi
làm cu li, đi tù không có ngày về, đứa vô học ngu dốt thì ngồi trên

                  Tháng sáu hai không một chín
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98