Page 95 - MUDO79_80
P. 95

Mũ Đỏ 79-80  93

thể xẩy ra bất cứ lúc nào …. Sáng nay, công an khu phố lại ghé đến
nhưng không ăn mà buông ra một câu hỏi :
-	 Chị không đi thăm anh ấy bao lâu rồi ?
Bà Thu giựt mình ngẩn người vì câu hỏi quá bất thường này , bà
ngơ ngác trong giây phút rồi trả lời :
-	 Dạ thì cũng khá lâu rồi tui đang tính đi thăm nhưng còn phải
chờ vì chưa đủ tiền xe cộ cho mấy đứa nhỏ anh à
-	 À… thế chị dự định đến bao giờ thì đi thăm ?
-	 dạ … chắc cũng một vài tháng nữa, tui còn chờ xem chú em
dưới quê lên cho ít cá khô … để tui làm tô bún anh ăn nghe …
-	 thôi được … chị kêu mấy đứa nhỏ bưng qua quán cà phê
bên kia đường , tui ngồi bên đó nha ….
Nói rồi anh ta bỏ đi qua quán café bên kia đường trong khi bà Thu
làm vội một tô bún rồi kêu con Bích bưng qua , suốt ngày hôm đó
lòng dạ bà Thu bồi hồi lo ău vô cùng, chẳng hiểu sao cái thằng
công an chết tiệt này lại ghé quán chỉ để hỏi thăm xem bao giờ thì
bà đi thăm ông ? và tại sao lâu rồi mà chưa đi thăm ? có chuyện
gì xẩy ra chăng ? nhất là nó không ngồi đây ăn bún như mọi khi
lại bắt đem qua quán café bên kia đường ?... chỉ một câu hỏi ấm
ớ của nó cũng đã khiến bà Thu bần thần suốt cả ngày đến nỗi bào
rau muống cũng sơ ý bào luôn cả ngón tay máu chảy ròng ròng …
ngoại ngồi đó nhìn thấy hết, không sót một chi tiết nào nhưng ngoại

                   Tháng sáu hai không một chín
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100