Page 211 - MUDO79_80
P. 211

Mũ Đỏ 79-80                                                    209

rung kêu. Nhiều lúc nghe chuông rung gọi, vái đái tè mẹ ra ướt cả

quần, sợ còn hơn nhảy chuồng cu năm xưa Hoàng Hoa Thám.

- Này ông mãnh, cứ viết tếu loại chuông gọi hồn ai cũng được.

Đó đó, bài viết này, lấy tên theo như viên quan nhà họ Đặng chỉ giáo.
Nhớ lại tháng ngày còn ở trong các trại tù tập trung "cải tạo". Trong
một lần lên lớp, tất cả ngồi bệt ê cả đít trên sân bãi ngoài trời trước
dẫy nhà lá của ban chỉ huy trại. Chủ đề hôm lên lớp: chấp hành các
qui định của trại, trong đó có qui định về những tiếng chuông, kẻng
báo hiệu. Sau khi viên cán bộ trại phổ biến các qui định sinh hoạt
xong. Đến phần giải đáp các thắc mắc. Một anh tù nhân, có lẽ vì bị
ám ảnh tác phẩm cùa văn hào Ernest Hemingway, bèn dơ tay nêu
thắc mắc:
	 - Thưa cán bộ, theo qui định, mỗi khi khi nghe tiếng chuông
gọi tại sao lại phải khẩn trương. Chẳng lẽ số đã đến giờ gọi mà cũng
phải khẩn trương?
	 - Này cái anh kia, anh ăn nói cái gì nung tung thế. Trại và nhà
lước ta đã qui định như vậy, thì các anh phải tuyệt đối tuân hành.
	 - Dạ thưa cán bộ rõ, mai này, tôi hy vọng khi nghe tiếng
chuông gọi, tôi có đủ thì giờ chấp hành lệnh.
	 - Đúng, các anh nhớ chấp hành nệnh mỗi khi nghe tiếng
chuông gọi.

  Tôi lẩm bẩm, sống trong nhà nước Vẹm có khác, cái gì cũng phải
khẩn trương, Và có lẽ tội nghiệp nhất cho đôi trai gái được đảng bộ
kết hợp ngay trong đêm tân hôn nằm quan hệ chung giường phải
khẩn trương chấp hành lệnh, khi nghe tiếng chuông gọi.

	 Và cũng đã đến lúc, sau gần nửa thế kỷ ngừng tiếng súng,
những anh chàng lính Mũ Đỏ ngày nào, giờ cũng đã đến lúc ngồi
chờ tiếng chuông gọi. Ngày xưa, tuổi hoa mộng thanh niên vai lép
thịt bắp chuối non, chân vòng kiềng bước vào đời (hồi nhỏ nhà ng-
hèo, con đông bị chị bế sóc hông lúc chưa còn biết đứng) Ngây ngô
chọn đi lính, cầm súng đi săn giặc Việt Cộng, làm cái nghề để sinh
sống, và rồi ngây ngô hơn nữa tình nguyện lao đầu vào phục vụ
trong binh chủng để mong cho được đội chiếc nón mầu đỏ, kiểu cái
nồi tròn đất nhà quê và bận bộ quân phục rằn ri mầu hoa rừng. (mầu

Tháng sáu hai không một chín
   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216