Page 216 - MUDO79_80
P. 216

Mũ Đỏ 79-80  214

người to nhất đảng. Sự thật, thì lúc bấy giờ tại bác vì "xin cho anh
thêm một lần nữa thôi" nên mới xảy ra cái sự chuyện.

	 Năm 1945, lợi dụng cảnh hỗn loạn khắp nơi trên toàn cầu
trong thời kỳ kết thúc thế chiến thứ hai. Cộng sản Việt, từ trong hang
nhảy ra cướp chính quyền, đọc tuyên ngôn. Thành lập quốc gia mới.
Đầu tiên tên quốc gia theo danh từ dân gian hòa hợp với ngôn ngữ
nước anh em vĩ đại phương Bắc, tên quốc gia tân lập: Nhà thổ Việt
Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Được ít lâu, mấy cụ đồ nho phê bình, và
cả khu phố Khâm Thiên thủ đô Hà Nội của các cô đầu, ả đào phản
đối. Đổi tên thành Nhà đất Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Sau đó để
kiên quyết tiêu diệt mọi mầm mống chống đối xuyên tạc của các thế
địch thù nghịch trong và ngoài nước. Sau khi họp hành từ cấp chóp
bu bộ chinh trị xuống đến các ủy viên trung ương đảng. Hội đồng ũy
ban nhân dân cấp tỉnh, xuống cấp huyện, làng xã và tổ văn hóa văn
minh phướng xóm, xâu, láng. Cuôi cùng tên chính thức của xứ sở,
được long trong ghi trong hiến pháp và được bác Hồ, chủ tịch đảng,
lấy cờ quốc gia màu đỏ, hình biễu tượng "cái búa tạ và lưỡi liềm "
long trong xướng lên bằng giọng nói trọ chẹ của nơi chôn nhau cắt
rốn hang Bắc Bó: "Nhà lước Việt Lam Dân Chủ Cộng Hòa". Danh
xưng này sau được các đồng chí miền Nam tập kết ra Bắc đọc thành
Nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.

	 Nhiều chục năm sau, bằng nhiều thủ đoạn láu cá, lừa bịp,
chúng chiếm được trọn vẹn miền Nam tháng 4 năm 1975. Khi chế
độ tạm vững và phân chia đánh chén và vơ vét định kỳ luân phiên.
Chuyển sang trò bịp mới. Quốc hội do đảng cử dân bầu, lấy tên quốc
gia thành: "Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam" Hàng chữ này
đám con cháu dân khôn, đảng ngu. Mỗi người nói tên quê hương
mình một cách. Cũng may mà người sáng lập gốc Hồ chủ tịt ngỏm
củ tỏi lâu rồi, chứ nếu như còn sống. Bão đảm lão sẽ bị chết đột tử
khẩn trương như lệnh "chuông gọi hồn ai" Khi lão nghe người dân
đọc tên của nhà nước. 	

	 44 năm trôi qua, số năm tháng "tứ thập nhi bất hoặc" thời
gian dài một đời người, nhưng so với chiều dài lịch sử nó không
hơn một cái mốc, Tiếng chuông gọi hồn ai đã hao hụt đi khá nhiều.

                   Tháng sáu hai không một chín
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221