Page 199 - MUDO79_80
P. 199

Mũ Đỏ 79-80                   197

.
Con vẫn cùng ba những quãng đường
Tay bàn tay nắm ngõ yêu thương
Những năm bé tí ba bồng bế
Những chuyến vào thăm trọ học đường…
.
(Đêm nghe đoàn xe lửa – Cát Biển)
.
Tuy tôi là chị cả trong nhà, nhưng có lẽ vì thể chất tôi yếu đuối
mong manh và có lẽ vì tôi là một "tiểu Tường Vi" cũng đa sầu, đa
cảm, cũng yêu văn chương nghệ thuật, và âm nhạc như Ba tôi cho
nên tôi lúc nào cũng được Ba tôi yêu thương một cách riêng. Trận
chiến trở nên khốc liệt sau mùa Hè đỏ lửa 1972. Ngày ấy, Ba tôi sau
thảm cảnh của "Đại lộ kinh Hoàng", được lệnh dời căn cứ về Hiệp
Khánh- Phú Bài, Huế. Thành phố thơ mộng và cổ kính này có sức
quyến rũ kỳ diệu với bố con tôi. Những giây phút hiếm hoi mà tôi
được ở bên Ba tôi ngoài Huế thiệt tuyệt vời. Những buổi chiều trên
cầu Tràng Tiền, những đêm trăng về nghe câu hò mái đẩy trên bến
sông Hương, những ngày bách bộ bên bờ hồ Tịnh Tâm…Những
ngày tháng đó Ba tôi đã cho tôi thấy quê hương mình đẹp lắm, mỹ
miều lắm, nên thơ lắm…
.
Quê hương là chiếc áo dài tha thướt
Vẩn vơ bay theo mỗi bước con về
Là chiếc nón bài thơ che nghiêng mái tóc
Đôi guốc học trò rộn rã đường quê
.
Quê hương là những ngày nắng ấm
Trải lụa vàng trên đồng lúa xôn xao
Là những đêm trăng giòng sông lấp lánh
Vẳng vọng ai hò tiếng hát bay cao…
.
(Nói với con đôi điều về quê hương - Quang Huỳnh)
.
Nhưng quê hương tôi dần dần từ Huế vào tới Sàigòn chìm trong khói
lửa điêu tàn. Tôi nhìn Ba tôi vầng trán ngày càng đăm chiêu hơn.
Vận nước điêu linh khiến lòng người chiến sĩ mang nhiều uất hận:

Tháng sáu hai không một chín
   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204