Page 181 - MUDO79_80
P. 181

Mũ Đỏ 79-80  179

khi dài, chẳng thứ tự lớp lang, chẳng tuần tư diển biến. Thác đổ ra
sông càng hổn loạn hơn, tóm được khúc gổ mục từ thượng nguồn
trôi về chưa kịp giữ, đã quýnh quáng bên tai một âm vang đại ngàn
khác thôi thúc, mời gọi…thôi thì tới đâu hay tới đó. Ký ức của bảy
mươi năm một đời, sót lại cho tôi chút mơ hồ năm nào, cũng sẽ đem
mình trở về trẻ thơ năm đó để cám ơn cuộc sống.

Trường tiểu học Trần Cao Vân lúc đó, khoảng năm 1962, so với tấm
hình tôi trở về chụp lại năm 1992 cũng chẳng có gì thay đổi. Bốn
mươi năm rồi còn gì.Mà sao những gốc nhãn còi cọc trước cửa lớp
vẫn chưa kịp lớn…để tôi thấy, hình như mới đó, mấy đứa con gái lột
guốc lót xuống, ngồi chơi đánh thẻ. Một trái bòng(*) xanh với sáu
que thẻ là đồ chơi của tụi nó. Bó thẻ được trải xuống đất, tụi nó luân
phiên, một đứa tâng trái bòng lên cao, nhanh chóng nhặt một que
thẻ trước khi hứng được trái bòng rơi xuống, cũng bằng cái tay đã
nhặt que thẻ. Ai nhặt đủ sáu que thẻ trong phiên của mình, mà trái
bòng không rơi xuống đất, người đó thắng…và đi tiếp, nhặt hai thẻ
rồi ba thẻ…rồi cuối cùng là hốt hết để thắng chung cuộc. Còn tiếp
theo là gì…tôi không nhớ được. Trước khi ngồi xuống chơi thẻ, tụi
nó thường dáo dác ngó trước ngó sau xem chừng thắng Thắng. Cái
thằng đàn banjo mỗi thứ hai chào cờ như tôi đã nhắc ở trên. Không
biết núp ở đâu, con Huệ mới tung trái bòng lên, cúi xuống nhặt que
thẻ, thì ào một cái, hắn xẹt qua, chụp trái bòng chạy mất. Con Huệ
í ới chụp chiếc dép râu liệng theo…và sau đó là tan hàng. Lạ một
điều là tuy bị phá như vậy, mà cả mười mấy đứa con gái trong lớp
không có đứa nào ghét hắn, không có đúa nào thưa gởi… thưa thầy
trò Thắng…Chắc tụi nó thích tiếng đàn banjoja của trò Thắng…Sau
nầy đàn đúm với nhau ở Sài gòn, hắn đã là Nhạc sĩ MĐ Thắng, mỗi
lần hành quân trở về,nhằm ngày thứ bảy hắn đến doanh trại đơn vị
tôi ở ngã tư Bảy Hiền, hai đứa đèo nhau trên cái xe Suzuky M15
màu đỏ của hắn, đến hội quán Cây Tre, bên cạnh sân vận động Hoa
Lư để nghe hắn hát…Cái giọng hát của hắn, chẳng giống ai.Chẳng
giống Anh Ngọc, cũng chẳng giống Anh Khoa, chẳng giống Duy
Trác mà cũng chẳng giống Jo Marcell…là những giọng ca tôi thích.
Nhưng sao tôi vẫn ứa nước mắt khi hắn cao giọng…
“Hỡi người anh phía trước.
Hỡi người bạn sau lưng.

                   Tháng sáu hai không một chín
   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186