Page 248 - MuDoso78
P. 248
Mũ Đỏ 78 247
được đôi guốc quí của nó. Vì là guốc quí nên khi còn sống, thằng
Có giấu kỹ dưới gầm giường khiến ông Mỹ không biết. Chứ không,
thì ông đã đem ra cúng, đốt ngoài mộ cùng với đống áo quần của
nó từ lâu rồi. Vì thế, khi “hồn ma” tìm ra đôi guốc, ai cũng trầm trồ:
“Thằng Có linh thiệt! Phải là nó thì nó mới biết, chứ ông Tiệp thì
làm gì mà biết đồ của nó cất ở chỗ mô!”
“Hồn thằng Có” ôm đôi guốc ra mã, chậm rãi đi quanh ngôi mộ như
để quan sát căn nhà của mình hoặc có thể để chào xóm giềng, những
kẻ khuất mặt mà mắt người trần không trông thấy. Rồi nó nằm xuống
trên bức chiếu mà thầy Mười đã cho người trải sẵn.Thầy Mười đọc
những câu thần chú cuối cùng cho hồn ma nhập mộ. Thằng Có được
vĩnh viễn về nơi an nghỉ và ông Tiệp được xả phang. Ông Tiệp mồ
hôi nhễ nhại, người mệt lả. Hai gã thanh niên dìu ông bước những
bước ngả nghiêng, xiêu vẹo vào trong xóm.
Đi trên bờ kè mà nhớ lại chuyện xưa và nhớ ông Tiệp. Ước chi ông
còn để tôi hỏi ông rằng có thiệt hồn thằng Có đã nhập vào ông?
Nhưng ông tôi mất từ lâu nên cái hư thật ngày ấy cũng đã chôn vùi
theo năm tháng như những bí mật quốc gia bị đi vào lãng quên, chìm
xuồng vĩnh viễn!
...
Tôi về thăm lại xóm làng, gặp bạn, viếng người thân, muốn tận
hưởng niềm vui khi tuổi đời cứ dần dà ngắn lại, lòng không cố ý
moi tìm quá khứ nhưng sao tuổi thơ vẫn cứ quay về. Mới hay, tâm
tư, ý nghĩ con người không là một thể đặc, thể lỏng, hay thể khí mà
là một dạng mầu nhiệm không có gì ngăn cản được. Một tuần lễ nơi
quê nhà chan hoà yêu thương và đong đầy kỷ niệm!
Nguyễn đông Tuần
2018
(1) Dang: Dãy, hàng
(2) Đảo Lý Sơn: Cù Lao Ré
(3) Vớt vong: Vớt vong linh. Người An Hoà nói chữ V theo giọng
miền Nam nên gọi là “dớt dong”
(4) Phang: Cái thanh gỗ (để ma nhập) cỡ như cái dùi trống
Tháng sáu hai không một tám