Page 238 - MuDoso78
P. 238

Mũ Đỏ 78                           237
        trực tiếp.

        Khoảng độ hai giờ sau chúng tôi đến nơi chỉ định qua đêm để dọ thám,
        phục kích thì trời đã tối hẳn.  Chúng tôi bố trí như thường lệ và Thanh cắt
        canh gác mỗi người hai giờ.  Chúng tôi nhìn thấy ánh đèn từ một ngôi làng
        nhỏ không xa vị trí của chúng tôi và nó làm chúng tôi rộn ràng vì đã mấy
        tháng qua đơn vị chúng tôi hành quân trong những vùng hoang dã không
        bóng người dân.  Chúng tôi quyết định đến làng để mua các lặt vặt thuốc
        lá, kẹo bánh và nếu may mắn có thể có tí men. Tôi không thực sự nhớ ai đã
        đề nghị ý kiến này có lẽ Thanh và tôi đồng ý trong ánh mắt.

        Thanh để lại hai người, Thiện và Thạch Soi canh gác chúng tôi bốn tay,
        Viển lé, Sơn đô, Thanh và tôi lần mò tới làng. Khi chúng tôi vào làng thì
        thấy vẽ nghèo nàn khoảng chừng gần hai mươi căn  nhà tranh vách đất.
        Một trung đội địa phương quân đóng trong làng hầu hết Thượng.  Chúng
        tôi bước vào căn nhà bán tạp hóa hỏi chủ nhà những hàng muốn mua. Trên
        một cái bàn kê giữa nhà có một nhóm lính Thượng đang uống rượu cần.
        Họ có vẽ say với những đôi mắt lờ đờ, đỏ kè chăm chú nhìn bốn đứa tôi
        trong có vẽ muốn gây sự. Tôi cảm thấy khó chịu khi họ nhìn chúng tôi rồi
        nói với nhau bằng tiếng Thượng trong khi vẫn nhìn chúng tôi. Thanh mĩm
        cười với cố gắng làm giảm căng thẳng trong khi tôi nhìn họ và ngón tay
        đặt lên cò súng sẵn sàng.

        Một cảm giác rất hồi hộp trong tôi khi họ ngưng nói chuyện. Một người
        lính Thượng cao lớn mặt mày bặm trợn giận dữ tiến về hướng tôi có vẽ
        như  sẵn sàng đánh tôi.  Một sự cuồng nộ ào đến trong đầu tôi vì hành động
        côn đồ ăn hiếp vì chỉ có bốn chúng tôi. Tôi chỉa súng về hắn ta và hô lớn:
        “Đ. Má mày muốn gì? Đồ hèn.”

        Liếc quanh tôi thấy cả nhóm lính Thượng đứng dậy tiến về góc nhà lấy vũ
        khí.  Bất thình lình một tiếng hét từ cửa khiến mấy lính Thượng dừng lại.
        Có lẽ đây là cấp chỉ huy của họ. Tôi hướng mủi súng xuống đất khi anh ta
        tiến về hướng tôi và giới thiệu là người chỉ huy trung đội địa phương quân
        ở đây bằng tiếng Kinh.  Thanh tiến đến bắt tay người trung đội trưởng và
        vẫn mỉm cười thân thiện với các lính Thượng khác.  Tôi vẫn còn tức giận
        hành động hiếp đáp vừa rồi nên lườm họ lúc chúng tôi rời khỏi quán tạp
        hóa.  Chúng tôi trở về vị trí an toàn với bánh kẹo thuốc lá và một bi đông
        rượu cần.

        Khoảng 5 sáng chúng tôi chuẩn bị di chuyển về chổ đại đội đóng quân
        trong khi tôi vẫn quấn mền run lẩy bẩy.  Lạy Chúa! Cơn sốt rét trở lại và
                        Tháng sáu hai không một tám
   233   234   235   236   237   238   239   240   241   242   243