Page 55 - MUDO 77
P. 55
Mũ Đỏ 77 51
muốn nhớ người yêu, cũng không nghĩ ra hình ảnh mỹ miều của “Em”,
bao nhiêu sức lực dồn vào chống lạnh, chỉ còn đủ giờ ôm trọn thân hình
cho ấm lòng chiến sĩ, mặc bao nhiêu quần áo cũng vẫn lạnh, nó lạnh từ
trong ra ngoài, phụ họa với cơn gió ác nghiệt, lạnh từ ngoài vào trong, thân
trai còn đâu mà mơ với mộng. Mùa đông của miền cực Bắc, Bắc Việt trên
dãy núi Ðông Triều, dưới túp lều tranh sơ xài, trống trải vì thiếu cửa chắn
gió. Ôi Lạng Sơn! ôi Ải Nam Quan! ôi Ðồng Ðăng! dãy núi trơ xương
cũng chỉ lạnh như thế này là cùng. Trong lúc này thanh niên nam nữ tại
các đô thị đang ngủ ngon, ngủ an bình dưới mái nhà êm ấm, mùng mền
đầy đủ, hay đang ngồi dưới ngọn đèn sáng, để nghiên cứu những luận án,
những phương trình, đôi khi những sự so sánh cũng đến với lính, nhưng
rồi chỉ thoáng qua rất nhanh.
Pháo Ðội C Nhảy Dù quân số chưa đầy 100 người, 1/5 quân số thuộc
các tỉnh Quảng Trị, Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Ngãi. Nhân dịp Tết,
chúng tôi cho họ phép về vui với gia đình, bù lại những Tết, chúng tôi đang
hành quân tại Cao Nguyên, Tây Ninh, hay Ðồng Tháp. Họ phải trực gác
suốt ngày đêm. Vì vậy những quân nhân này vắng mặt tại đơn vị, rất hợp
pháp và rất tình người ...
Thành phần còn lại thay phiên nhau đi phép ngày để thăm Huế, thăm An
Cựu, Bao Vinh, lăng tẫm, hồ Tịnh Tâm, Cửa Xập, thăm ga xe lửa, thăm
Ðệ Thất Hạm Ðội, ăn cơm âm phủ, thưởng thức món nhậu độc đáo chỉ
có Huế mới có “xương Lươn” chiên thơm ngon không đâu có, quán ngay
cạnh sân vận động.
Một lần tôi dẫn anh chàng cố vấn đi ăn món “xương Lươn”, không hiểu
giờ này anh còn tại ngũ hay không, nhìn thấy đĩa xương lươn, vàng óng
thơm phức, anh rùng mình sợ hãi, người phương tây nào thấy xương cũng
sợ như vậy, tôi hiểu anh sợ cũng như các cô mới nhập cuộc lần đầu. Khi
quen rồi thì trời long đất lở có nhằm nhò gì, tôi bảo anh nhắm mắt lại, anh
không hiểu tôi muốn gì, ngoan ngoãn như gái mười tám, anh nhắm mắt, tôi
lại bảo anh há miệng, anh nghe lời, một nhúm xương lươn bay vào miệng
anh, tôi bảo anh nhai thử xem sao, anh nhai chậm chạp sợ hương vị đầu
đời thơm ngon, mặn mà biến mất, sau khi thưởng thức xương lươn dòn
mền hơn bánh phồng tôm, hương vị thơm ngát, anh đâm ra nghiền món
này, ngày nào anh cũng muốn rũ tôi đi thưởng thức món xương lươn độc
đáo đó. Tôi nghe người chủ quán nói là chỉ có lươn ở Huế mới làm món
xương lươn chiên dòn được, xương lươn ở những nơi khác cứng không
làm được, không hiểu có đúng như vậy không? Nhưng thật sự chúng tôi
chưa gặp ở đâu có món xương lươn chiên dòn như Huế; quả như vậy khắp
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược