Page 51 - MUDO 77
P. 51
Mũ Đỏ 77 47
Cai. Rồi Thừa nghiêm chỉnh chào bác Cai Hùng. Tôi hay tin nhảm nhí nên
nói;
-Ðừng nói bậy! thôi chúng ta cạn ly, tạm biệt, gặp nhau sau. Ðúng
lúc đó chúng tôi chưa muốn rời nhau, chưa tới cữ, nhưng người lính Mũ
Ðỏ nhiệm vụ luôn trên cao, nhiều người không hiểu anh em chúng tôi,
không hiểu tâm tình của những người lính đã từng đội chiếc Mũ Ðỏ Trên
đầu, chê chúng tôi hay nhậu nhẹt, nên đã có nhiều câu mỉa mai:
Cũng đúng thôi! Ðúng theo sự suy nghĩ của cá nhân đó, trên đời này làm
sao có sự suy nghĩ đồng bộ cho được, nếu suy nghĩ đồng bộ làm gì còn có
chiến tranh, nếu suy nghĩ đồng bộ làm sao có Thánh Nhân, đâu còn Quỷ
Dữ. Gặp nhau trên tay cầm ly rượu để quên đi, sự mất mát quá nhiều của
đồng đội, quả thật đâu có gì đáng phiền hà!
Chúng tôi cùng cạn ly, sau cái bắt tay gắn bó. Thừa vội vàng ra xe lên
đường đi Quảng Trị. Tôi thật không ngờ câu nói gở của Thừa thành sự
thật. Sáng mồng 2 Tết, CÐ1ND đang trên đường tiến quân vào Huế, tôi
nhận được tin Thừa đã tử trận tại Tri Bưu, Quảng Trị! Như vậy đó! Làm
sao không uống để nguôi ngoai! Tôi lịm người nhớ người bạn đồng đội (tôi
nhớ những lúc tôi và Thừa uống rượu đế, cùng bác Cai Hùng, dù cho có
uống bao nhiêu chăng nữa! Chúng tôi vẫn tôn trọng nhau! Thừa uống đế
ngọt như nước dừa xiêm, tôi tửu lượng kém hơn nên cứ lẽo đẽo theo sau,
một lần cũng đã lâu lắm rồi bác Cai Hùng nói, hai thằng mày ngày mai
ra uống rượu với tao, bác Cai nói thuòng như vậy! Nhưng đó là lệnh đấy,
không tới chẳng bao giờ bác phạt, chẳng bao giờ bác trù ếm, hay ghét bỏ,
nhưng bác chửi thì văn hoa không chê vào đâu được, chỉ có nước độn thổ
mới thoát, đúng giờ hẹn chúng tôi ra nhà bác Cai, một cảnh tượng diễn ra
thật ngoạn mục........cả nhà bác Cai, vợ con đang tập họp, còn đẹp hơn bất
cứ một cuộc diễn binh nào, trên trần gian này..................Hai đứa chúng tôi
bỏ chạy, cười, phục bác Cai sát đất, quả có một đội hình thao diễn có một
không hai trên thế gian này, chúng tôi không bao giờ học được nửa chiêu
của bác Cai, thưa quí vị không quen đấy thôi, đây là ngôn ngữ bác Cai
muốn như vậy, ngôn ngữ kính trọng, không phải ngôn ngữ vô lễ, ngoại trừ
có thượng cấp hiện diện, thì chúng tôi đâu vào đó).
Tại Tri Bưu! Chỉ có một mình Ðại Ðội 94 Nhảy Dù, trấn giữ tại đây, Thừa
như con mãnh hổ điều động ÐÐ94ND tả xung hữu đột, không có hỏa lực
yểm trợ, nhưng đã chiến đấu vô cùng dũng mãnh, cản bước của một Tiểu
Ðoàn Cộng quân, định xâm nhập thành phố Quảng Trị, bằng hướng này
(Tri Bưu). Thừa gục xuống, đổi lại dân chúng Quảng Trị được sống một
cái Tết thanh bình. Những em bé sau này là kỹ sư, bác sĩ được yên vui, êm
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược