Page 47 - MUDO 77
P. 47
Mũ Đỏ 77 43
địch tiến qua ngay sát nách, một đơn vị Hoa Kỳ mà không có đụng độ),
trung đoàn này từ đó tiến thẳng vào ngã ba An Hòa tối mồng 1 tết Mậu
Thân, như vừa nói, rồi hiệp cùng các trung đoàn khác đồng loạt tấn công
thành phố Huế.
Trong lúc đó chiến trường Khe Sanh chưa có một đơn vị nào của miền
Bắc, cấp sư đoàn có mặt, (sau này theo chúng tôi suy đoán thì Lữ Đoàn 26
Thủy Quân Lục Chiến mới đổ quân vào Khe Sanh, nên địch quân chưa kịp
điều quân); cho nên thay vì ứng chiến cho Khe Sanh cùng với Sư Ðoàn
1 Không Kỵ Hoa Kỳ. Như đã nhận lệnh, CÐ2ND/VN lại nhận lệnh hành
quân mới Lam Sơn 72, như vậy kế hoạch ban đầu hoàn toàn thay đổi. Cuộc
hành quân này chủ tâm là tiêu diệt một đơn vị chủ lực tỉnh Thừa Thiên; các
mục tiêu mà CĐ2ND sẽ phải đi qua trải dài trên “Dãy Phố Buồn Hiu” mìn
bẫy thuộc loại bậc nhất không thua gì Cầu Kè, Vĩnh Bình; Cầu Kè là nơi
chúng tôi đã phải hành quân năm trước (những mục tiêu rất ít địch quân trú
đóng, nhưng lại rất nhiều mìn bẫy). Đơn vị Tổng Trừ Bị đi rà mìn cá nhân
để nhận tổn thất vô bổ, thật khôi hài, không khác đoàn cải lương bắt Hùng
Cuòng đóng vai hài rẻ tiền.
Cũng như Cầu Kè Vĩnh Bình, Phong Ðiền Huế, dùng đơn vị tổng trừ bị
để rà mìn, quả thật hơi phũ phàng. Nhưng các chiến binh Mũ Ðỏ không
hề nao núng. Họ đã ngẫng đầu cao tự hứa “dù phải tan xương nát thịt để
đồng bào được bình an làm ăn, họ vẫn hiên ngang làm tròn phận sự, không
hề nao núng, vì đó chính là ước nguyện của đoàn quân CỐ GẮNG ”, đó
chính là lời nguyền của đoàn quân Mũ Ðỏ, thanh bình nơi thôn ấp chính
là niềm vui của đơn vị.
Lần này Tiểu Ðoàn 9 Nhảy Dù làm trừ bị bảo vệ, Bộ Chỉ Huy Chiến Ðoàn
2 Nhảy Dù cùng Pháo Ðội C Nhảy Dù được đóng quân tại ga Phổ Trạch,
nơi duy nhất chỉ có hai quán hàng, món hàng chính là rượu đế và cá khô,
hầu như chỉ để bán cho lính mà thôi, không có chợ, mà cũng chẳng có lấy
một gian hàng tạp hóa ra trò. (Thời điểm này chưa có Ðại Ðội 2 Trinh Sát
Nhảy Dù). Trời bắt đầu mưa phùn gió bấc hiu hắt hoà theo nhịp thở của
từng chiến binh Mũ Ðỏ, con đường đất trên bãi cát trắng, trải dài từ Quảng
Ðiền (Xịa) ngang qua ga Phổ Trạch của quận Phong Điền, ôm gọn phá
Tam Giang, nơi thôn xã rất hiếm hoi người qua lại, mìn bẫy dầy đặc, các cô
gái mơn mởn đào tơ, mắt nai vàng vẫn còn hướng về dẫy trường sơn, sẵn
sàng lên đường làm hộ lý, cho các anh chàng răng đen mã tấu, đương kim
thủ trưởng. Cho nên kết quả cuộc hành quân không được như ý mong đợi
của BTL/SÐ1BB, các thành phần chủ lực tỉnh Thừa Thiên đã biến dạng,
chỉ còn lại du kích địa phương, dấu hiệu cho thấy địch quân đã tập trung
thành phần chủ lực ở một nơi nào đó, để đáp ứng cho một chiến trường
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược