Page 284 - MuDoso74
P. 284
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 282

mưng rỡ vơi ý định dịch cuốn sách “Dear America” sang tiếng Việt. Tuy
nhiên, kho khăn lơn nhât là làm sao xin phep được tưng ây chủ nhân của
những lá thư, một việc xem ra quá kho khăn và phức tạp, cuối cùng đành
chào thua. Con vê “Forgotten Army” của giáo sư Wiest thì không thành
vân đê, ông rât sẵn sàng nếu nhà xuât ban đồng ý. Thế nhưng, khi liên lạc
vơi nhà xuât ban,tôi được biết đa co ngươi khác xin phep dịch rồi.Vậy
coi như mình không co “duyên” vơi ca hai cuốn sách ây.Sau đo, tôi dịch
một cuốn khác, “The Appointment” của Nobel Văn Chương 2009 – Herta
Muller.Dịch xong nhưng đê đo vì không kiếm được ai đọc lại dùm cho.
Nguyên ban băng tiếng Đức, trong khi tôi dịch tư ban tiếng Anh nên không
cam thây an tâm, nên co dịch mà cũng như không co.

Tư đo tôi… thê không dịch sách nữa.Noi vui thôi, chứ vơi một ngươi đang
học viết văn thì việc dịch văn là điêu không thê thiếu. Lý do là khi viết
mình co thê … lách, nếu đoạn nào không đủ chữ đê diễn ta, hay không đủ
băng cơ đê dân chứng, mình chọn cách “đi vong”, hoặc viết cách khác,
hoặc… lơ đi. Nhưng khi dịch thì khác, băt buộc phai dịch cho hết ý của
tác gia, thậm chi khi tác gia noi vê những đặc san địa phương, mình phai
đi tìm cho ra hình anh đê nhìn cho rõ ràng.Thế nhưng, dịp may đa tơi…

Đo là vào tháng Tư – 2015, khi tôi băt đầu phụ các anh Uyên Thao và anh
Trần Phong Vũ thưc hiện ban “Tin Sách” đầu tiên. Tin Sách là một ban
tin môi tháng một ky vơi nội dung giơi thiệu ngăn gọn khoang 10 cuốn
sách của các văn hữu tại hai ngoại trong đo co 1, 2 cuốn của ngươi ngoại
quốc vơi những đê tài co liên quan tơi Việt Nam. Uyên Thao bao tôi phai
ráng kiếm cho được cuốn “Ride The Thunder” của Richard Botkin đê giơi
thiệu. May măn sao, cuốn sách đang được các anh trên Diễn Đàn Cưu Sinh
Viên Quân Y chuyên ngữ.Khi hỏi thăm thêmtôi được làm quen vơi hai anh
trong nhom dịch thuật, anh Lý Văn Quý và anh Nguyễn Hiên.


Tôi email anh Quý, xin phep được đăng bài giơi thiệu sách của Đại Tương
Walter Boomer đa được các anh dịch qua tiếng Việt. Noi đăng lại, nhưng
tôi vân xin được sưa, “một chữ thôi”. Anh Quý hỏi lại “chữ nào?” Tra
lơi: “Nếu anh Quý đa hỏi, thì xin cho sưa thêm… mây chữ nữa”. Bài gơi
đi rồi tôi đâm lo, sợ các anh se giận vì đa dám đoi sưa văn của các anh,
“văn mình – vợ ngươi”ông bà mìn đa co dạy. Nhưng thật bât ngơ, anh
Quý không những không giận, lại con khen tiếng Việt của Bình An khá
lăm,rồianh gọi cùng làm chung việc dịch thuật. Thưc tình, lần đo tôi bị
một phen hú via.May sao anh Quý và anh Hiên không tư ái khi thây văn bị
sưa, nhât là bị sưa bơi một ngươi nhỏ tuôi hơn. Co thê noi đo là một khơi
đầu may măn cho tôi: cái may thứ nhât là gặp được một cuốn sách hay, cái
   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289