Page 260 - MuDoso74
P. 260
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 258

- Làm sao thế ?
Tôi đa đứng trên bơ ruộng, măt nhìn anh, ca ngươi tôi nôi da gà tay tôi chi
xuống bàn chân, miệng cứng không há ra được, anh tôi lật đật chạy đến và
khi nhìn thây con đia đang bám vào chân tôi, anh vội lây lon sữa bo đưng
vôi mà anh thương mang theo quet một chút vôi vào con đia, no co rúm
mình lại và rơi ra lúc nào không biết, tôi co ngươi nhăm tịt măt sợ không
dám nhìn …
- Xong rồi ! con đia no căn co chết đâu mà mặt mũi tái xanh như vậy
?
Tôi mơ măt ra nhìn xuống chân thây một giong máu đang chẩy tư chô con
đia vưa rơi ra, tôi nhìn kỹ hai bàn chân lên đến đầu gối xem con co con nào
nữa không, yên tâm rồi tôi noi vơi anh mà vân con hốt hoang:
- Em không xuống ruộng nữa đâu, em đi vê đây …
- Em xuống ruộng cũng chi ăn hại thôi, chăng làm gì được thì ơ nhà
nâu cơm đi ! đạp nát hết ca đám mạ cây rồi thế này thì con làm ăn gì được
!...
Thế là tôi không phai xuống ruộng nữa, đa co hai ngươi thanh niên phụ
giúp cho anh, tiên công là ngày hai bữa ăn trưa và tối, cộng thêm môi
ngươi một bộ áo quần cũ của anh, buôi tối họ phai ra ngoài xa trình diện
và ngủ ơ ngoài xa không được ơ nhà dân, ngày cuối cùng sau khi đa cây
xong ba công ruộng, anh tôi làm thịt một con vịt đai họ, bây giơ anh tôi
mơi noi cho biết họ là sinh viên chạy loạn giặc Pol Pot qua đây, nghe noi
họ là sinh viên tôi hỏi họ co ai noi được tiếng Anh không? ca hai đếu biết
noi tiếng Anh, chúng tôi trao đôi xoay quanh câu chuyện chạy loạn của hai
ngươi, nghe rât đáng sợ! ca gia đình họ đêu bị xư băn! một ngươi bị xư băn
chung vơi gia đình và nhiêu ngươi khác vào một đêm tối trơi, mây chục
ngươi bị lôi ra bìa rưng đứng xếp lơp, tiếng đàn bà, tre con kêu khoc làm
cho những tràng đạn nô nhanh hơn như đê kết thúc mau hơn, ngươi cha
cố tình nga chồng lên đứa con trai và làm bia đỡ đạn cho con, bọn ngươi
khát máu kiêm soát thêm một lần những thây ngươi vưa nga xuống, và
thêm vài băng đạn vào những thây ngươi đa bât động, những giong máu
chan hoà trên mặt đât, thâm ươt quần áo ngươi thanh niên vân năm im bât
động không dám nhúc nhich dươi những thân thê đầy máu tươi của ngươi
thân, của cha, của me che đỡ những lăn đạn cho anh được sống sot! Mai
đến nưa đêm khi biết chăc bọn ngươi da man kia đa bỏ đi rồi anh mơi cố
ngoi dậy chui ra khỏi những thân thê vân con đang tuôn chẩy những giọt
máu cuối cùng … anh chạy một mạch vào rưng, mặc cho những cành cây
gai goc nhọn hoăt cào rách thịt da, đâm thủng bàn chân … chạy tơi vùng
biên giơi này thì gặp ngươi bạn kia, câu chuyện của ngươi thanh niên
kia cũng chăng khác gì, nhưng đỡ hơn là anh không co mặt lúc ca nhà
bị hành quyết, mà anh đa chạy thoát chi trong đương tơ ke toc khi bọn
   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264   265