Page 263 - MuDoso74
P. 263
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 261
xa họ đoi xem the căn cươc và khai sinh của anh em mình không ?
Tôi đưa măt nhìn anh do hỏi và ngạc nhiên vì không biết chuyện gì mà anh
lại nặng lơi chưi bà vợ như vậy, chăng đê cho tôi hỏi, anh noi tiếp trong
sư giận dữ :
- Con khốn nạn đo bị anh đập cho một trận no chạy ra ngoài xa vu
khống anh em mình không phai ruột thịt, ơ ngoài xa tin lơi no nên chăng
những muốn xet giây khai sanh và căn cươc của anh em mình đê chứng
mình cùng cha me mà họ con gài cha con anh Năm Sư vào nhà mình đê
rình xem sinh hoạt của mình co bình thương như là anh em không, chuyện
này chinh anh Năm Sư mơi vưa noi cho anh biết nên anh ra ngoài xa anh
cư vơi lao Ba Tình, Ba Tình đô lôi cho Hai Gia, trương công an xa … bưc
mình quá anh chưi ầm lên, Hai Gia noi tại con vợ của anh báo cáo như vậy
chứ họ không biết gì ca nên phai đặt ngươi do xet, co gì se xư lý nhưng họ
đa được anh Năm Sư cho biết sư thật nên họ noi anh bỏ qua vụ này taị vì
họ không biết !
Tôi ngỡ ngàng vì những chuyện xẩy ra quá sức tương tượng của tôi :
- thật hết noi !... ngươi co học, đi dậy học mà tại sao ăn noi hàm hồ
như vậy chứ ? tư cách như vậy thì làm sao mà dậy học tro ?
- No làm những chuyện khuât lâp nên muốn chạy tội băng cách gài
tội cho ngươi khác đê không ai chú ý tơi no, anh thật xâu hô vơi hàng xom
!
- Bà ây làm gì khuât lâp ?
- Em không biết đâu …
Anh thơ dài bỏ lưng câu noi, tôi vưa tức vưa muốn biết chuyện gì đa xẩy
ra cho anh tôi, tôi thây tội nghiệp anh mà cũng thây giận anh đa đê cho bà
vợ của anh noi xâu chúng tôi một cách vô giáo dục như vậy, anh lặng thinh
không noi tiếp, mươi cây mia đôi tư vai này qua vai kia cho đỡ nặng, chân
anh sai bươc nhanh hơn làm tôi cũng phai chạy theo muốn hụt hơi …. Anh
tôi đang chạy trốn cái sư thật của một ngươi đàn ông bị ngoại tình ! biết
mà không làm gì được hay không dám làm vì con vương những đứa con ?
hay vân con yêu say đăm ngươi đàn bà này? !...
Trong nhà tôi đầy ngươi, me con chị Năm Sư, anh Mươi Đáng, anh
ba Hiếu, vợ chồng anh Tám Tàng, mọi ngươi rât vui khi thây tôi đa vê tơi
bình an, những lơi thăm hỏi và khuyên nhủ quanh tôi làm cho tôi cam thây
âm tình hàng xom, khi mọi ngươi vê hêt chi con me con chị Năm Sư ngồi
lại, con be Tuyết bưng qua một dĩa rau cai trơi no đi nhô ơ ngoài ruộng cho
tôi châm nươc măm ăn vơi cơm, anh tôi noi vơi chị Sư :
- Cũng may là không co chuyện gì, tôi rât buồn và xâu hô vì con
vợ tôi, em tôi đa phai vât va chăm soc mây đứa nhỏ đê cho no ơ Sàigon
sương thân no, thế mà con khốn nạn vê đây đa không một lơi cám ơn mà
no con ra ngoài xa mơ mồm ăn noi mât dậy, vô giáo dục đến như thế ! chị
   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268