Page 256 - MuDoso74
P. 256
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 254

- Ừ !... chán thế … thơi buôi này Phật Chúa cũng không nhìn đến
chúng sanh !
Tôi đưa cái giỏ coi cho me tôi :
- Thôi, me đưng ăn chay nữa, con mang mây hộp thịt cho me đây
… lần này sao chúng no hăc ám quá, suýt nữa thì mât luôn rồi, con phai
xuống nươc năn ni chúng no mơi thôi không lây, đa noi rõ là thịt cá nâu rồi
không băt, vậy mà chúng no cũng phùng mang trợn măt đoi băt mây hộp
thịt kho của con!... nhìn mặt chúng no thây ghet lăm …
- tốt quá, thế này là tốt lăm rồi, con may măn lăm rồi, đê me đi lây
bát đũa mình ăn cơm !
- vậy là me cũng chưa ăn cơm ?
- me ăn rồi, nhưng co thức ăn ngon me muốn ăn thêm thôi !
- gạo con không me ?
- cũng con một it !...
- mai me mua thêm gạo nhe !
- Ừ ….
Hai me con ăn cơm trong ánh sáng lơ mơ của chiếc đen dầu, sáng hôm sau
tôi đạp xe lên Đakao, đến nhà ông nội, ông chậm chạp tưng bươc ra mơ
cưa đon tôi vào nhà, nhìn ngăm tôi ông bao :
- Ông phai viết thơ cho Sinh biết vợ no bây giơ đen như củ súng ây
!...
- Cháu ơ đây năng quá ông ạ !
- Ừ ông biết rồi! kinh tế mơi mà !... cháu vân con khoe mạnh là may
lăm rồi cháu ạ, nhưng gầy quá ! đây này, Sinh co viết thư vê cho ông, hỏi
xem tin tức của cháu đây, trong thư co cái này, hình như là phiếu gưi qùa
cho no, bây giơ ông đưa cho cháu đê cháu gưi quà cho Sinh nhe, ông cho
mươi đồng đây, cháu cầm lây !
Tôi đưa ca hai tay đỡ lây tâm giây gưi quà và mươi đồng ông cho… tôi vưa
cam động, vưa phân vân không biết mua cái gì cho chồng vơi mươi đồng
này? chồng tôi gưi thư vê cho ông nội và xin quà, hen gì mà tôi không
nhận được thư của anh !... tôi ngồi đối diện vơi ông nội bên chiếc bàn gô
thoáng nhìn mâm cơm chưa đậy lồng bàn, một dĩa rau muống luộc, một
bát nươc rau, một bát đưng một qua trứng luộc dầm một it nươc măm…
tôi hơi ngạc nhiên và ái ngại trong long nhưng không dám tra lại ông mươi
đồng, tôi noi:
- Cháu cám ơn ông, chốc nữa cháu se đi mua quà cho nhà cháu ạ !
- Ừ !... thôi thế thì đi đi keo muộn! đi mua rồi con đi gưi nữa đây
cháu ạ!...
Tôi cúi chào ông nội và đạp xe ra vê, long phân vân không biết cuộc sống
của ông nội như thế nào ? các chú các bác, các cô, những ngươi ơ ngoại
quốc co ai lo cho ông không ? đa co liên lạc được vơi ai không ? hay là
   251   252   253   254   255   256   257   258   259   260   261