Page 254 - MuDoso74
P. 254
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 252

mơi bữa nay đâu !... không biết sao mà trên xa cũng hông thây động tĩnh
gì hết trơn !...
- Ối!... hơi đâu lo cho mệt ?!.. thơi chiến tranh hông chết, thơi này
măc gì chết chứ ?... Miên vơi mình cùng là anh em mà !...
tiếng một bà già ngồi nhai trầu phia trong noi bông lơi, tỏ ra am hiêu tình
hình ai muốn nghe thì nghe, mọi ngươi lại im lặng nhưng măt vân liếc
chưng những họng súng đen ngom kia như sẵn sàng nha đạn và những
ngươi ngồi trong ghe cũng đa sẵn sàng trong tư thế se phong xuống long
sông tìm đương tẩu thoát hoặc lặn biệt tăm nếu co súng nô !... tôi vân nhìn
vào cái đám ngươi hình như đang chuẩn bị cho một cuộc chiến đâm máu
săp tơi tại đây mà cam thây sao họ giống đám quân “ giai phong “ cách đây
hơn hai năm đa chiếm Sàigon !... mà đúng vậy! Cộng San anh em vơi nhau
sao lại không giống nhau được chứ ? mặt mũi thì giống bộ đội của “ Bác “
… cách ăn mặc lại y hệt bọn “ ba mươi tháng tư “ đeo băng đỏ xách súng
đi khăp mọi ngõ ngách hù dọa ngươi dân!.. nhiêu cái giống nhau mà không
thê hiêu nôi tại sao nữa ?... nhưng hình như họ chuẩn bị đánh nhau ??!...
Chiếc ghe nhỏ đa bỏ xa khu vưc mang bầu không khi sặc mùi chiến tranh,
ai nây đêu lộ ve lo âu rõ rệt, lác đác bên bơ sông biên giơi phần đât Miên
vân co vài bong ngươi cầm súng đứng canh, tôi nhìn ngươi đàn bà nhai
trầu lúc nay vưa noi một câu nghe choi tai, và tôi lập tức hiêu được răng bà
ta ngày xưa cũng là một thứ năm vùng cho Việt Cộng nên tôi cũng phai cẩn
thận vơi những loại ngươi này không nên noi chuyện vơi họ là tốt nhât !...
Chiếc ghe ghe TàNu LongKhot cho một số ngươi lên bơ và vài ngươi
xuống ghe ra Mộc Hoa, tôi và chị Ba Thơm ngồi sát bên nhau, chiếc ghe
một mình đơn độc chạy dọc trên dong sông phù sa đục ngầu ra tơi thị xa
Mộc Hoa, trơi chiêu nhưng vân con họp chợ, chị Thơm đi bán những con
gà, vịt cho ngươi quen, lần này tôi không mang theo gà, vịt đê bán ngoài
chợ vì tôi nghĩ răng co ông Nội cho tiên mua các thứ gưi cho chồng thì
không phai lo nhiêu !... số gà vịt tôi bán cho chị Thơm ơ trong âp cũng đủ
tiên rồi, vân cái balô đưng mươi mây ký gạo, một it cá khô, vài hộp thịt
gà, thịt vịt kho đem vê cho me tôi … Nhưng chăng phai lúc nào cũng được
may măn thoát nạn ca, lần này bọn công an kinh tế ơ cái trạm gác khốn nạn
đo đa lùa hết mọi ngươi xuống xe, tôi cũng không thoát và tôi biết chăc
chăn se mât cái balô đưng gạo, dù tiếc cũng không thê nào giữ được, giữ
cái mạng mình trươc, tôi xuống xe xách theo cái giỏ đưng mây hộp thịt và
một it cá khô, thịt nâu rồi thì không bị chúng băt, tôi nhìn thây bọn chúng
lôi chiếc balo của tôi xuống khỏi xe và cât tiếng hỏi :
- Cái túi này của ai ?
Không co ai tra lơi, tôi ngo đi chô khác trong long vưa sợ vưa sot sa vì mât
mươi mây ký gạo, chúng tôi phai đưa giỏ của mình cho bọn công an lục xet
trươc khi cho phep qua khỏi sư canh gác của hai thăng du kich, một ngươi
   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259