Page 249 - MuDoso74
P. 249
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 247
Nhà của tôi bây giơ đa năm trong tay bọn cầm quyên này! Và đối vơi cái
đang cộng san ăn cươp này thì tôi không con co tư cách làm chủ căn nhà
này nữa, tôi chi được ơ ” chui “ thôi!.. cái tơ tạm trú này chưa biết se ra
sao? Đúng là tơi đâu hay đo vậy, ơ đây không năm trong trung tâm thành
phố, lại là khu vưc mà đang Cộng San BăcViệt quyết tâm phai chiếm băng
được … cư xá bộ ngoại giao, cư xá ngân hàng, làng báo chi thơ mộng …
tât ca se là những nơi được dành riêng cho các tầng lơp quan quyên các câp
lơn nhỏ trong cái đang cộng san ăn cươp kia, lũ ngươi như chúng tôi như
cá năm trên thơt, họ muốn băm lúc nào mà không được, chúng tôi chăng
biết kêu cứu ơ nơi đâu?... sư suy nghĩ cứ rối bơi nhưng cuối cùng thì chúng
tôi cũng phai hiêu răng không co cách gì thoát khỏi những khăc nghiệt bủa
vây bơi những hận thù của những ke vưa được các đế quốc cho thăng một
cuộc cơ chăng ve vang gì, một cuộc chiến không con cân xứng khi mà phia
đồng minh Hoa Ky đa phủi tay, căt hết mọi thứ chi viện cho chiến trương
miên Nam Việt Nam, tuyến đầu của cuộc chiến tranh khốc liệt giữa hai
luồng ý thức hệ ! Cộng San và Tư Do !... ca khối Tư Do ngoanh mặt bỏ rơi
Việt Nam Cộng Hoa đến nôi quân đội miên Nam Việt phai tiết kiệm tưng
viên đạn, mot nhặt những khẩu súng của ngươi bạn đồng minh vứt đi đê
dùng lại nơi chiến trương !!... trong khi ca khối cộng san Quốc Tế đô hết
mọi nô lưc tiếp tế ồ ạt cho quân cộng san Băc Việt xâm chiếm miên Nam
!... một cuộc chiến bât cân xứng và gian lận !... hay cứ nhìn lại cuộc tông
tân công mùa xuân 1968, sau khi thỏa thuận ngưng chiến đê dân chúng
được hương một cái tết yên bình nhưng quân Băc Việt cộng san vân gian
lận vi phạm hiệp ươc đem toàn lưc lượng đánh úp vào hầu như toàn miên
Nam! Nhưng chúng đa không làm gì được mà con bị Quân Đội miên Nam
Việt đánh tra lại tơi bơi mang đến con số thiệt hại thương vong không lồ
cho bọn chúng sau hai lần tông tân công vào năm 1968 và bọn Việt Cộng
hung ác đa giết chết cũng như chôn sống hơn 6000 ngươi dân miên Trung
tại Huế thật da man chi trong thơi gian hai tuần lễ chúng chiếm được miên
trung! Trận chiến ác liệt thua đậm này đa khiến cho Hồ Chi Minh tức
giận đến lâm trọng bịnh mà chết !....vậy mà giơ đây họ lại đang ca hát vui
mưng trong sư chiến thăng mà họ cho là vĩ đại của họ, như một bầy kiêu
binh!!... nhưng tại sao mình lại thua cay đăng như vậy?!... tôi nghĩ đến lơi
noi của ngươi bạn Mỹ làm chung sơ khi tôi noi vơi anh ta răng : chúng tôi
co ca một quân đội hùng mạnh! … thì anh ta đa hỏi ngược lại tôi răng : nếu
không co vũ khi thì sao ?... Một câu hỏi mà suốt đơi tôi không quên, càng
nghĩ càng nhức ca đầu !.. ngươi ta băt mình phai thua, nhơ ngày con đi học
nghe các thầy thương noi : nươc mình chi là con chốt thi… tôi chăng hiêu
gì ca ?!... mà cũng chăng cần hiêu đê làm gì, tuôi tre thơ ơ và vô tư đến
như thế đo đê bây giơ ra như thế này đây !.... tôi không nghĩ được cách
nào đê đi Sơn La một chuyến tìm chồng, đếm lại tiên chăng con bao nhiêu,
   244   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254