Page 245 - MuDoso74
P. 245
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 243
vết thương mưng mủ đau nhức khôn cùng …. Tôi cươi vì những câu noi
dối trá mà bọn họ đa rập khuôn nhau đê lưa ngươi dân miên Nam trong
mọi hoàn canh, mọi tình huống khốn khô, đau thương nhât !… tôi cươi vì
những lơi dối trá ngây ngô kia mà lại lưa được biết bao gia đình, biết bao
nhiêu những con ngươi co tầm hiêu biết sâu rộng, là tinh hoa của một xa
hội văn minh vậy mà cũng nhe dạ ca tin những lơi hứa hen, lưa đao, cho
đến khi biết mình đa bươc vào những nhà tù lao dịch, vơi những ban án
khô sai co thê là chung thân suốt kiếp mà chinh mình tư đưa mình vào cái
bây rập khốn nạn đo thì đa hôi ôi !... tôi cươi mà như đang khoc ngât lên
vì chinh ban thân mình cũng đang nhận ban án tù khô sai biệt xứ không
được phep trơ vê căn nhà của mình … cũng như hàng triệu ngươi đang
lâm canh ly tán thương đau … tiếng cươi như khoc của tôi làm cho ca ba
ngươi đàn ông giưt mình ngơ ngác, tôi nhìn họ không cươi nữa nhưng một
giọt nươc măt lại lăn xuống môi mặn đăng, trong long tôi chât chứa bao
nôi oán hận, tôi nhìn họ đầy oán hận chât chứa, tôi bộc lộ tât ca tâm tư suy
nghĩ của tôi cho họ biết :
- Các ông muốn noi thế nào cũng chi là gia dối thôi, cũng chi là “
cưỡng tư đoạt lý “ mà thôi !... chinh quyên của các ông đa tưng hứa se
tha chồng tôi vê nếu tôi chịu đăng ký đi kinh tế mơi, thơi gian được chinh
quyên các ông ân định là tư ba đến sáu tháng, tôi vì ngu nên tương thật !
tôi đa không mơ măt cho to đê mà nhìn cho rõ và hiêu cho kỹ khi mà các
ông đa lưa được hàng trăm ngàn ngươi vào những cái nhà tù khốn khô nhât
trần gian !... các ông giam tù ngươi ta mà các ông noi là đem đi đê cho học
tập cai tạo !... những tư ngữ nghe hay ho thế mà thưc chât thì lại rât là khốc
liệt ! rât là hiêm ác!... các ông noi là đi học tập cai tạo chi mươi ngày hay
một tháng thôi ! thế mà mai cho đến bây giơ thì đa hơn hai năm rồi vân
biệt tăm thậm chi không cho tôi biết các ông giam giữ chồng tôi ơ nơi nào
?... cũng chi vì chúng tôi tin tương các ông, chúng tôi nghĩ răng bây giơ
đât nươc đa thống nhât, Băc, Nam cùng một nhà, tât ca chinh sách của nhà
nươc thì chúng tôi nên châp hành nghiêm những điêu kiện của nhà nươc
đưa ra vì chúng tôi cũng là con dân nươc Việt, nhưng thưc tế chinh quyên
của các ông đa phân biệt đối xư vơi chúng tôi một cách rât tàn nhân! các
ông kheo dùng những ngôn ngữ lưa đao chúng tôi, các ông noi đưa chúng
tôi đi vùng kinh tế mơi đê xây dưng một cuộc đơi mơi tốt đep hơn, nhưng
thưc tế là đầy ai chúng tôi ơ những nơi rưng thiêng, nươc độc, ơ những chô
hoang sơ chưa co dâu chân ngươi, các ông noi co sẵn nhà của cho chúng
tôi nhưng thưc tế thì một cái choi chăn vịt cũng không co ! … bây giơ thì
tôi không con tin tương bât cứ một chuyện gì … cho dù các ông co noi thế
nào thì cũng chi là những điêu … noi đê mà noi ! chứ không phai là … noi
đê mà nghe !...
Hai ngươi bộ đội tre đứng môi ngươi một goc, một ngươi nhìn ra ngoài
   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250