Page 224 - MuDoso74
P. 224
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 222

- Ê, ai làm cái gì đo, miêng kêu lên nho nhỏ nhưng vân không nhìn lên.
- Thưa anh, tôi đây, tôi tên Hùng, lúc trươc ơ binh chủng Thủy Quân Lục
Chiến. Nghe noi vậy hăn ngưng lên, đôi măt nươc vân con ươt sũng, trên
khuôn mặt ẩn hiện rõ tât ca nôi đau khô đang chịu đưng trong tâm hồn.
- Cám ơn anh, tôi tên Nam, linh nhay dù.
- Xin anh Nam cho phep tôi được ngồi chung bàn. Ga gật đầu:
- Linh tráng gì, mà sao lại khách sáo thế!
- Anh noi vậy tôi an tâm.

Và diễn tiến sau đo được tiếp nối, băng một giọng trầm buồn, ga linh mũ
nồi xanh, tâm sư:
-“Sau khi đi thi, đậu được cái manh băng tú tài, gia đình không co đủ tiên
đê học tiếp, ga tình nguyện vào Thủ Đức, trươc thơi hạn tuôi động viên,
man khoa quân trương, chon binh chủng Thủy Quân Lục Chiến đê phục
vụ. Mây năm đầu đơn vị đong loanh quanh Saigon, rồi tình thế chinh trị và
quân sư sôi động, ca nguyên một sư đoàn ra trân ai nơi vùng I chiến thuật,
phia bơ Nam sông Bến Hai. Ngày đo, mây anh linh dươi quyên thương noi
vơi ga, họ là linh Địa Phương Quân, Nghĩa Quân, bận săc phục loại mơi,
màu hoa rưng lá xanh của đồng rưng. Thơi gian sau, ga cũng co ngươi yêu
tại Saigon, và thich nhât nhạc ban, “Chiêu trên phá Tam Giang”, được hát
bơi anh chàng y sĩ cùng binh chủng, quân y sĩ, Trung Chinh.

Rồi bẵng một thơi gian dài, không thây hăn ngêu ngao nhạc ban quen
thuộc nữa, đám bạn be và linh tráng dươi quyên to mo, ga đành bật mi cho
biết tại vì gia đình không môn đăng hậu đối và tôn giáo. Một chiêu nọ,
ngồi một mình trong căn choi bỏ hoang, vùng nơi đơn vị chiếm đong, chạy
dài ven biên đến phá Tam Giang, đối diện phia Tây là “Dây Phố Dìu Hiu”
trục quốc lộ 1 Quang Trị, ga lẩm bẩm:
- Thế nào xứng đáng môn đăng? Thê nào hậu đối,? Tôn giáo nào mà chăng
co một đức tin đê tôn thơ?
- Thế gian này, gia đình ngheo cũng co tội thật sao? Hiêu truyện tình của
ga, một ngươi bạn thân đa khuyên ga như thế này:
- Hùng, mày, tư nay, đưng co bao giơ hy vọng đê khỏi bị thât vọng.

Mối tình đầu đơi của ga kết thúc chưa vươi đi hăn nôi nhơ thương, thì cuộc
triệt thoái bât ngơ vụt đến. Tư bến bơ phá Tam Giang, hăn thoát chạy vào
Nam, biến cố này, thơi gian sau, một anh chàng cùng gốc binh chủng của
hăn viết hồi ký đặt cho cái tên “tháng 3 gây súng”. Đến đây, ga dưng lại
hỏi Nam:
- Gây súng thật phai không anh?
- Đúng, gây súng thật, không những thế, mà con gây rât nhiêu những thứ
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229