Page 221 - MuDoso74
P. 221
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 219

Phia goc đối diện trong quán, một ga khác tuôi đơi chăc it hơn hay cũng
tương tư như ga, ngồi trầm ngâm im lặng ngăm nhìn mọi cư chi hành
động của ga. Vì không nghe rõ được những điêu ga lẩm bẩm phát ra, lặng
le đứng lên, ga tiến lại ngồi trên chiếc ghế nhỏ không ngươi bàn kế bên.
Chiếc bàn này cũng cũ kỹ mầu sám đen y như bàn của ga quần hoa rưng.
Tay đặt ly ca phê thật nhe lên bàn, cố ý không cho tạo nên bât cứ âm thanh
lơn nhỏ nào. Ga này quần áo ăn bận thì ngược lại, chiếc quần jean vai dầy
mầu xanh dương bạc cũ, nơi đầu gối ơ bên chân phai, cũng co một vài lô
thủng, chiếc áo trận cũng mầu hoa lá rưng nhưng trên đo mầu xanh lục bệt
lá cây nhiêu hơn so vơi mầu bệt đỏ bùn đât vơi chiếc quần của ga, chân
mang đôi dep da mầu nâu đậm đa cong mũi,

Đưa điếu thuốc lên miệng, ngưng đầu hút một hơi khá dài, rồi cuối đầu
nha khoi ra tư tư, đặt diếu thuốc lá cháy dơ trên chiếc bình gạt tàn, Tay
chống căm, nhìn ngoài đương băng đôi măt xa văng, đương phố lúc này vê
tối, nên cũng chăng co nhiêu xe cộ chạy qua lại như thơi điêm buôi sáng,
co bụi đât bay bông xen lân những manh vụn cỏ rác. Hút xong hơi thuốc,
cuối nhìn ngăm ly cà phê con nguyên đa nguội lạnh trên bàn, miệng ga
bẩm bẩm:
- Tiên sư mày, sao lại không uống cà phê đi, đê nguội ngăt, đâu co con
ngon nữa.
- Ngồi vơi tao một lát nữa rồi hay đi vê chuẩn bị hành trang cũng con kịp.
- À, noi vơi vợ mày, nhơ mua mang theo cho tao it khô cá khô loc, riêng
cà phê và thuốc lá, tao khỏi phai nhăc, vì bà ây biết tao và mày cùng hút
chung một loại thuốc.
- Mày yên chi đi, vê hậu cứ không trễ đâu, đich thân của tụi mình, tao cam
nhận được trong đại đội co le tụi mình được ông ây thich nhât, mặc dù,
tuy đôi lúc trươc hàng quân, ông thương to tiếng răn đe phạt tụi mình, cái
tội, môi khi hành quân vê đến hậu cứ, tao vơi mày thương quăng me no ba
lô và sáng đạn, bỏ ca gác sách, dông tuốt vê Saigon ăn chơi. Tao thương
nhât bố thượng sĩ thương vụ, bố phai gánh vác mây thứ của nợ này của
tụi mình, cũng như bố con phai nghe than phiên đầy lô tai của những đứa
trong đại đội, vì quê quán ơ mai tit tận miên Trung, không co chô nào đi,
môi khi hành quân vê, chi quanh quận trong trang trại hậu cứ và thương
bị phai gánh vác thêm mây công việc của những đứa như tụi mình đê lại.
- Ê Việt, mày con nhơ những ngày xưa không? Những năm tháng tuôi học
tro. Sau ky thi trung học bị rơt đài, tao vơi mày vì hoàn canh gia đình,
không con chọn lưa nào khác, bọn mình rủ nhau vào linh, cái ngày ây,
chăng co đứa nào thây được sư nguy hiêm việc lưa chọn làm cái nghê
đi đánh nhau băng súng đạn. Sau ba tháng đô mồ hôi, vât va trong quân
   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226