Page 220 - MuDoso74
P. 220
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 218

MD. NguyenVuDuong

Trơi vê chiêu gần tối, khi hậu đa bơt nong oi bức, it tuần sau ngày ngưng
tiếng súng khăp nơi. Trong quán coc, goc phố nhỏ, quận sát cạnh thành
phố, canh ngôn ngang hôn loạn vân con như nguyên ven. Ga ngồi một
mình, cạnh chiếc bàn gô vuông con khá thâp, trên đo, hai ly cà phê đen
nhỏ, một bình đưng nươc trà, chiếc gạt tàn băng săt mầu sơn đỏ ri set, bao
thuốc lá không con nguyên ven hình dáng và chiếc hộp quet zippo năp
đậy kin, nhưng vân con he mơ. Ga bận chiếc quần linh mầu hoa lá rưng
cũ men, mầu bệt nâu đât đỏ đa không con tươi săc, một vài chô lủng to
nhỏ, bận chiếc áo sơ mi dài tay của quân đội mầu xanh lục bạc mầu, bo sát
ngươi, không hợp vơi khô ngươi của ga, chiếc áo chăc lây của ai đo mặc
vào. Một tay áo buông tha, một tay áo săn lên cao, lộ rõ mầu da sám nâu
vơi những gân nôi lên và đôi bàn tay co nhiêu ngon cong veo. Đôi măt
ga đăm chiêu nhìn ra ngoài đương phố và phia đối diện quán, nơi chi mơi
đây thôi, khi tư miên Trung vê ga đa ghe vào, căn cứ bộ tư lệnh sư đoàn
ga phục vụ. Một tay cầm giữ ly cà phê, một tay cầm điếu thuốc lá không
đầu lọc, cuối đầu nhìn xuống đât, miệng lẩm bẩm, phát ra những âm thanh
nho nhỏ, đứt đoạn.
- Tiên sư mày, tại sao? tại sao ? lại bỏ tao những giơ phút như lúc này,
tại sao mày lại chết cơ chứ? tại sao không ngồi đây như mọi khi, nhâm
nhi ly cà phê và cùng nhau nhơ lại những tháng ngày hành
quân, những tháng ngày ăn cơm sây, mì goi, uống
nươc lây tư các hố bom, những tháng ngày bom
đạn, lưa cháy đỏ ngút trơi nơi cao nguyên, nơi
rưng già cô thụ, nơi rưng tre miên Đông dầy
đặc, đi xuyên phá bị những con văt bám đầy
ngươi, tại sao...?



ngaøy




thaùng haï



sau cuøng
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225