Page 55 - DacSanMuDo73
P. 55
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 53
Thật vậy! Nếu không có bài học Mậu Thân thì không chắc gì có được câu
nói lịch sử này, người quốc gia chúng ta, thường hay ngây thơ, tin tưởng,
những lời hứa Trăng hứa Cuội, của bọn Cộng Sản Việt Nam, đề chúng
thôn tính miền Nam, dâng Tổ Quốc thân yêu của chúng ta cho Quan Thầy
chúng. Hôm nay! Tại hải ngoại! Biết bao nhiêu cán bộ Cộng Sản đang
trong hàng ngũ của chúng ta, đang ru ngủ chúng ta, không cần phải có nghị
quyết này, phán quyết nọ, nên nhớ rằng Cộng Sản lúc nào cũng muốn tiêu
diệt chúng ta. Để chúng yên bề hãm hại dân lành.

Sáng mồng một tết, phái đoàn của CÐ1ND vào chúc Tết Chuẩn Tướng Tư
Lệnh Sư Ðoàn 1 Bộ Binh cùng Ðại Tá Phạm Văn Phú Tư Lệnh Phó. Trong
lúc cụng ly mừng xuân, vấn đề nóng bỏng được đưa ra thảo luận, TÐ2ND
đang đóng tại Xịa được nhắc nhở có thể sẽ vào đóng trên bờ Thành Nội của
Huế, nhưng không hiểu sao lệnh đó không được ban ra, cho anh em Mũ
Đỏ thi hành. Chúng tôi vừa ra khỏi phòng Tư Lệnh Sư Ðoàn 1 Bộ Binh,
khoảng 11 giờ trưa ngày mồng một Tết. Thiếu Tá Chiến Ðoàn Trưởng cao
hứng cho tôi và Thiếu Tá Lê Văn Ngọc Tiểu Ðoàn Trưởng TÐ7ND được
quyền ở lại Huế du xuân nhưng phải về vị trí trước 8 giờ tối. Ðược ở lại
Huế chơi, chúng tôi vui như mở cờ trong bụng, tôi muốn được say sưa với
Huế, nhưng mấy tháng nay bận bịu liên tục, không ngờ ngày xuân lại được
như ý. Dân chúng Huế vẫn hồn nhiên, ánh mắt em thơ vẫn reo rắc vần thơ
xuân yêu đời lãng mạng. Chiến tranh hầu nhu không có hiện diện đâu đây,
mà chỉ có an vui thái bình, tung tăng quyện với hương thơm của hoa xuân,
của mùi thơm hoa trinh nữ, của muôn hồng ngàn tía, tỏa ra từ nhiều sắc áo
mừng xuân. Tâm trạng của anh em chúng tôi đa số đều muốn say, để khỏi
vấn vương nhớ tới anh em mới ra đi về nơi tiên cảnh, để đời lúc nào cũng
vui, không nhớ Sàigòn, không ngại gian khổ, quên tất cả để vui, một thứ
vui vội vàng, vui vay mượn ngắn ngủi, nhưng không tốn phí nhiều. Nhưng
nhờ vậy mà cuộc đời thêm phần thi vị. Nhờ vậy chúng tôi can trường chiến
đấu, không ngại gian nguy, khổ ải. Chỉ thấy miền Nam tươi sáng.

Ðúng lời hứa, gần đến 8 giờ đêm mồng một, tôi ra khỏi ngã ba An Hoà. Rất
nhiều toán Việt Cộng băng qua đường, lúc này Cộng Quân đang di chuyển
vào Huế, nhưng chúng ta vẫn không ai hay biết, chính tôi khi nhìn thấy các
toán bộ đội (cáo già) băng qua đường, đã lầm tưởng đó là Nhân Dân Tự Vệ
đi tuần. Tôi và người tài xế còn thắc mắc nói nhỏ với nhau.
- Không hiểu tại sao hôm nay anh em Nhân Dân Tự Vệ còn siêng năng,
đi tuần nhiều như vậy? Cách đó không đầy 1 cây số về hướng tây, có một
đơn vị của Sư Ðoàn 1 Không Ky Hoa Kỳ đóng quân, cách vị trí đóng quân
của PÐCND khoảng 8 cây số tính theo quốc lộ số1, đường chim bay chỉ
khoảng chừng 5 cây số. Không ai nghĩ rằng quân Cộng Sản Bắc Việt lại có

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60