Page 51 - DacSanMuDo73
P. 51
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 49
giải tỏa khu nội thành Huế.
Sau ngày 28 Tết tức là ngày 27 tháng 1 năm 1968, đoàn quân Mũ Ðỏ tăng
phái cho Quân Ðoàn 1 bao gồm TÐ5ND ứng chiến cho Quân Ðoàn tại Ðà
Nẵng ra khỏi hệ thống chỉ huy của CÐ1ND. CÐ1ND nhiệm vụ chính là
ứng chiến cho Khu 11 Chiến Thuật được phối trí như sau: CÐ1ND đóng
quân tại cây số 17 (cách Huế đường bộ 17 cây số) TÐ7ND đóng quân tại
An Lô cách CÐ1ND, 3 cây số về hướng Bắc. TÐ2ND đóng quân tại Xịa
(Quảng Ðiền) cách CÐ1ND, 6 cây số về hướng Ðông Ðông Bắc. TÐ9ND
đóng quân tại Quảng Trị, TĐ9ND mặc dù xa nhưng vẫn dưới hệ thống chỉ
huy của CÐ1ND. Pháo Ðội C Nhảy Dù đóng quân tại cây số 17 chung vị
trí với CÐ1ND.
Lệnh căn bản điều hành, cho một đơn vị pháo binh tại vị trí tập trung, Pháo
Ðội C Nhảy Dù chỉ được quyền tồn trữ đạn dược tối thiểu, môi khẩu tồn
trữ không quá 100 đạn đủ loại, hơn nữa vị trí quá chật hẹp. Nhưng chúng
tôi còn số đạn hành quân không kịp trả lại cho kho đạn, khoảng gần 1000
quả đạn nổ đủ loại. Không làm sao hơn được, ban đạn dược của Pháo Ðội
đã cho phân tán làm 4 kho phụ (đây cũng là một cái may, nhờ vậy chúng
tôi mới có đạn nổ, yểm trợ lúc ban đầu của cuộc hành quân cứu nguy Huế,
vào sáng sớm mồng 2 Tết), hơn nữa không còn quân bảo vệ vị trí pháo
đội, địch quân biết được không có quân bảo vệ pháo binh, nên cho đặc
công thăm dò vị trí pháo đội hằng đêm, do mìn chiếu sáng nổ, các vọng
gác được tăng cường, một nửa quân số ngủ, một nủa thức canh gác và sẵn
sàng tác chiến, đạn chống biển người được sẵn sàng, đồng thời đạn nổ với
đầu nổ cao rất cần để tự phòng thủ.
Tối ngày mồng 3 tết không có lấy một tiểu đội bảo vệ Pháo Đội, tôi tự linh
cảm thấy tình hình nghiêm trọng, cho lệnh Pháo Đội “Test Fire”, có nghĩa
là tất cả các súng trong Pháo Đội đồng loạt khai hỏa, sau 5 phút từ Đại Bác
cho dến súng cá nhân đồng loạt bắn. Sáng hôm sau dân chúng cho biết,
một đơn vị địch định tấn công chúng tôi, nhưng loạt đạn pháo binh trực
xạ đầu tiên trúng ngay Bộ Chỉ Huy của đơn vị địch, nên chúng bị thiệt hại
nặng, chúng phải tải thương suốt đêm, đành phải bỏ việc tấn công pháo
đội. Đúng là meo mù vớ cá rán, lúc đó anh em tha hồ nổ. Chúng tôi cho
dân chúng biết là chúng tôi biết trước địch sẽ tấn công nên khai hỏa trước
“tiên hạ thủ vi cường” có lẽ ở hiền gặp lành thì đúng nhất.
Ngày 28 Tết, các đơn vị nhận được tiếp tế từ Sàigòn; nào mứt, nào kẹo,
những đồ ăn hương vị xuân; kem theo những cánh thiệp đầu xuân của gia
đình, của người yêu, của em gái hậu phương, đủ cả những thương yêu đằm
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
giải tỏa khu nội thành Huế.
Sau ngày 28 Tết tức là ngày 27 tháng 1 năm 1968, đoàn quân Mũ Ðỏ tăng
phái cho Quân Ðoàn 1 bao gồm TÐ5ND ứng chiến cho Quân Ðoàn tại Ðà
Nẵng ra khỏi hệ thống chỉ huy của CÐ1ND. CÐ1ND nhiệm vụ chính là
ứng chiến cho Khu 11 Chiến Thuật được phối trí như sau: CÐ1ND đóng
quân tại cây số 17 (cách Huế đường bộ 17 cây số) TÐ7ND đóng quân tại
An Lô cách CÐ1ND, 3 cây số về hướng Bắc. TÐ2ND đóng quân tại Xịa
(Quảng Ðiền) cách CÐ1ND, 6 cây số về hướng Ðông Ðông Bắc. TÐ9ND
đóng quân tại Quảng Trị, TĐ9ND mặc dù xa nhưng vẫn dưới hệ thống chỉ
huy của CÐ1ND. Pháo Ðội C Nhảy Dù đóng quân tại cây số 17 chung vị
trí với CÐ1ND.
Lệnh căn bản điều hành, cho một đơn vị pháo binh tại vị trí tập trung, Pháo
Ðội C Nhảy Dù chỉ được quyền tồn trữ đạn dược tối thiểu, môi khẩu tồn
trữ không quá 100 đạn đủ loại, hơn nữa vị trí quá chật hẹp. Nhưng chúng
tôi còn số đạn hành quân không kịp trả lại cho kho đạn, khoảng gần 1000
quả đạn nổ đủ loại. Không làm sao hơn được, ban đạn dược của Pháo Ðội
đã cho phân tán làm 4 kho phụ (đây cũng là một cái may, nhờ vậy chúng
tôi mới có đạn nổ, yểm trợ lúc ban đầu của cuộc hành quân cứu nguy Huế,
vào sáng sớm mồng 2 Tết), hơn nữa không còn quân bảo vệ vị trí pháo
đội, địch quân biết được không có quân bảo vệ pháo binh, nên cho đặc
công thăm dò vị trí pháo đội hằng đêm, do mìn chiếu sáng nổ, các vọng
gác được tăng cường, một nửa quân số ngủ, một nủa thức canh gác và sẵn
sàng tác chiến, đạn chống biển người được sẵn sàng, đồng thời đạn nổ với
đầu nổ cao rất cần để tự phòng thủ.
Tối ngày mồng 3 tết không có lấy một tiểu đội bảo vệ Pháo Đội, tôi tự linh
cảm thấy tình hình nghiêm trọng, cho lệnh Pháo Đội “Test Fire”, có nghĩa
là tất cả các súng trong Pháo Đội đồng loạt khai hỏa, sau 5 phút từ Đại Bác
cho dến súng cá nhân đồng loạt bắn. Sáng hôm sau dân chúng cho biết,
một đơn vị địch định tấn công chúng tôi, nhưng loạt đạn pháo binh trực
xạ đầu tiên trúng ngay Bộ Chỉ Huy của đơn vị địch, nên chúng bị thiệt hại
nặng, chúng phải tải thương suốt đêm, đành phải bỏ việc tấn công pháo
đội. Đúng là meo mù vớ cá rán, lúc đó anh em tha hồ nổ. Chúng tôi cho
dân chúng biết là chúng tôi biết trước địch sẽ tấn công nên khai hỏa trước
“tiên hạ thủ vi cường” có lẽ ở hiền gặp lành thì đúng nhất.
Ngày 28 Tết, các đơn vị nhận được tiếp tế từ Sàigòn; nào mứt, nào kẹo,
những đồ ăn hương vị xuân; kem theo những cánh thiệp đầu xuân của gia
đình, của người yêu, của em gái hậu phương, đủ cả những thương yêu đằm
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...