Page 49 - DacSanMuDo73
P. 49
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 47
giờ tử sinh hàng ngàn dân vô tội; mà trách nhiệm sinh tử này, chính là ở
trong tay những người có tội.
Tại ga Phổ Trạch, chúng tôi chia tay nhau. TÐ5ND di chuyển về phòng
thủ phía bắc Ðà Nẵng, TÐ2ND về Xịa (Quảng Ðiền), TÐ7ND từ Sàigòn
ra, vào thẳng trường Tiểu Học An Lô, TÐ9ND phòng thủ, bảo vệ cho tỉnh
Quảng Trị, Chiến Ðoàn 1 Nhảy Dù và Pháo Ðội C Nhảy Dù về tập trung
tại cây số 17.
Tôi và Ðại Uy Thừa Ðại Ðội Trưởng ÐÐ94ND vốn hạp nhau từ lâu nên
trước khi chia tay có lai rai. Chúng tôi đang vui cùng cá khô, rượu đế Phổ
Trạch. Trời bắt đầu lạnh, nên rượu Phổ Trạch cũng làm ấm lòng nhau, trên
toa xe lửa, toa xe này đã mệt mỏi cùng thời gian nằm ụ tại ga, chúng tôi
thấy vô cùng ấm cúng, bất chợt một người rụt re bước vào, chúng tôi nhận
ra ngay Ngô Xuân Vinh, Thừa lên tiếng ngay:
-Đây là đồ chơi của người lớn, chú mày đi chô khác chơi!
-Em cũng lớn rồi, hai anh cho em thử một chút đi!
-Thôi được một ly thôi nghe!
Vinh nhắm mắt nhe nhẹ đưa cay, coi vẻ nặng nề (giờ này Vinh đang ở
Houston) đọc những giòng này đừng trách nhé. Sau đúng một ly Vinh
đứng dậy nặng nề, xin kiếu với dáng dấp xiêu vẹo.
Khoảng 5 phút sau, bác Cai Hùng sang đứng trước cửa toa, bác ca cải
lương:
- Thằng nào có rượu không cho bố uống, cho thằng Vinh con uống, nó say
nó về nó đánh bố (chúng tôi cười khúc khích hiểu bác cai, muốn gì, Vinh
Con có các vàng cũng không giám ho he). Chúng tôi lên tiếng ngay;
- Chúng tôi không có chô ngồi sạch sẽ, nên uống lén, bây giờ mời bác Cai
vào đây chung vui. Thế là bác vui vẻ bước vào .......... Chúng tôi đang vui
cùng bác Cai Hùng trên toa xe lửa nằm ụ tại ga, người Hạ Sĩ Quan Thường
Vụ của Thừa vào cho biết đoàn xe của TÐ9ND sẵn sàng lăn bánh ra Quảng
Trị, ly rượu đầy trên tay, Thừa nói:
- Thưa bác cai, thưa anh, ly này là ly cuối cùng em uống với anh (Đại Uy
Thừa sau tôi 2 khóa nên Thừa thích xưng hô như vậy). Mời bác Cai. Rồi
Thừa nghiêm chỉnh chào bác Cai Hùng. Tôi hay tin nhảm nhí nên nói;
- Ðừng nói bậy! thôi chúng ta cạn ly, tạm biệt, gặp nhau sau. Ðúng lúc
đó chúng tôi chưa muốn rời nhau, chưa tới cữ, nhưng người lính Mũ Ðỏ
nhiệm vụ luôn trên cao, nhiều người không hiểu anh em chúng tôi, không
hiểu tâm tình của những người lính đã từng đội chiếc Mũ Ðỏ Trên đầu, chê
chúng tôi hay nhậu nhẹt, nên đã có nhiều câu mỉa mai:
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
giờ tử sinh hàng ngàn dân vô tội; mà trách nhiệm sinh tử này, chính là ở
trong tay những người có tội.
Tại ga Phổ Trạch, chúng tôi chia tay nhau. TÐ5ND di chuyển về phòng
thủ phía bắc Ðà Nẵng, TÐ2ND về Xịa (Quảng Ðiền), TÐ7ND từ Sàigòn
ra, vào thẳng trường Tiểu Học An Lô, TÐ9ND phòng thủ, bảo vệ cho tỉnh
Quảng Trị, Chiến Ðoàn 1 Nhảy Dù và Pháo Ðội C Nhảy Dù về tập trung
tại cây số 17.
Tôi và Ðại Uy Thừa Ðại Ðội Trưởng ÐÐ94ND vốn hạp nhau từ lâu nên
trước khi chia tay có lai rai. Chúng tôi đang vui cùng cá khô, rượu đế Phổ
Trạch. Trời bắt đầu lạnh, nên rượu Phổ Trạch cũng làm ấm lòng nhau, trên
toa xe lửa, toa xe này đã mệt mỏi cùng thời gian nằm ụ tại ga, chúng tôi
thấy vô cùng ấm cúng, bất chợt một người rụt re bước vào, chúng tôi nhận
ra ngay Ngô Xuân Vinh, Thừa lên tiếng ngay:
-Đây là đồ chơi của người lớn, chú mày đi chô khác chơi!
-Em cũng lớn rồi, hai anh cho em thử một chút đi!
-Thôi được một ly thôi nghe!
Vinh nhắm mắt nhe nhẹ đưa cay, coi vẻ nặng nề (giờ này Vinh đang ở
Houston) đọc những giòng này đừng trách nhé. Sau đúng một ly Vinh
đứng dậy nặng nề, xin kiếu với dáng dấp xiêu vẹo.
Khoảng 5 phút sau, bác Cai Hùng sang đứng trước cửa toa, bác ca cải
lương:
- Thằng nào có rượu không cho bố uống, cho thằng Vinh con uống, nó say
nó về nó đánh bố (chúng tôi cười khúc khích hiểu bác cai, muốn gì, Vinh
Con có các vàng cũng không giám ho he). Chúng tôi lên tiếng ngay;
- Chúng tôi không có chô ngồi sạch sẽ, nên uống lén, bây giờ mời bác Cai
vào đây chung vui. Thế là bác vui vẻ bước vào .......... Chúng tôi đang vui
cùng bác Cai Hùng trên toa xe lửa nằm ụ tại ga, người Hạ Sĩ Quan Thường
Vụ của Thừa vào cho biết đoàn xe của TÐ9ND sẵn sàng lăn bánh ra Quảng
Trị, ly rượu đầy trên tay, Thừa nói:
- Thưa bác cai, thưa anh, ly này là ly cuối cùng em uống với anh (Đại Uy
Thừa sau tôi 2 khóa nên Thừa thích xưng hô như vậy). Mời bác Cai. Rồi
Thừa nghiêm chỉnh chào bác Cai Hùng. Tôi hay tin nhảm nhí nên nói;
- Ðừng nói bậy! thôi chúng ta cạn ly, tạm biệt, gặp nhau sau. Ðúng lúc
đó chúng tôi chưa muốn rời nhau, chưa tới cữ, nhưng người lính Mũ Ðỏ
nhiệm vụ luôn trên cao, nhiều người không hiểu anh em chúng tôi, không
hiểu tâm tình của những người lính đã từng đội chiếc Mũ Ðỏ Trên đầu, chê
chúng tôi hay nhậu nhẹt, nên đã có nhiều câu mỉa mai:
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...