Page 59 - DacSanMuDo73
P. 59
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 57































lưng được dùng để đeo đạn cá nhân, họ biết nếu hết đạn sẽ không có ai
tiếp tế, mà đạn là nguồn sanh tử của họ, mạnh ai đều lấy túi đeo lưng,
mang theo đạn dược tối đa, tiền trạm nên đạn cá nhân lúc nào cũng đầy
kho. Ðúng 5:30 giờ sáng xuất quân, dù là toán tiền trạm nhưng kỹ thuật tác
chiến cá nhân, anh em rất ư là vững vàng. Nhưng kỹ thuật tác chiến đồng
đội thì thảm lắm, không được tôn trọng một ly nào cả, do năm cha bẩy
mẹ, đủ mọi thành phần trong đơn vị, nên không tin nhau, không ai chịu ai,
đúng là đoàn quân ô hợp, mà ô hợp là cái chắc rồi còn gì nữa. Chính vì vậy
mà lại trở thành ưu điểm cho cuộc hành quân có một không hai trong lịch
sử chiến tranh Việt Nam vậy .

Vừa ra khỏi tiền trạm, (tiền trạm cũng đồn trú trong trại Mang Cá
Lớn, nghĩa là nằm trong doanh trại của Bộ Tư Lệnh SĐ1BB); toán quân
bất đắc dĩ này di chuyển hai bên đường để lên BTL/SÐ1BB. Họ di chuyển
đúng kỹ thuật tác chiến, chiếm từng gốc cây một; họ cần phải núp, che dấu
cho kỹ; nhỡ địch quân tấn công thì sao đây! Họ sử dụng đạn dược bừa bãi;
súng M79 được khai hỏa tứ tung, chổ nào có bụi cây, nghi ngờ là bắn, đạn
nổ vang rền còn hơn đụng trận thật. Các súng khác thấy vậy cũng khai hỏa
tương tự, tiếng nổ làm ấm lòng chiến sĩ; họ bắn để giữ tinh thần của họ, thứ
nữa, cấp chỉ huy cũng không biết làm cách nào để vững tinh thần, tuy cũng
là dân tác chiến đấy, bỏ nghề lâu ngày cũng ngỡ ngàng, lại nữa bây giờ
không biết dưới quyền của mình ai thuần thục nhiệm vụ nào, có tiếng nổ

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64