Page 164 - DacSanMuDo73
P. 164
162 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
vào những ngày trong tuần. Xong, tất cả lại tuần tự bước xuống xe với vẻ
mặt bình an, hài lòng như vừa thực hiện được một điều hợp ý nguyện. Hóa
ra những người Việt luôn cầu một nguồn vui. Ông khách lớn tuổi nhận ra
điều nầy khi chậm rãi lên xe tìm chô ngồi nơi những hàng ghế cuối. Thì
ngồi đâu cũng được, rồi thế nào cũng tới, không cần gì phải vội. Ông hiểu
ra và áp dụng điều đơn giản nầy như một cách khôn ngoan sau nhiều lần
thất bại (cũng có tính tất nhiên, không thể nào từ chối, điều chĩnh) vào
buổi cuối đời.
- Tôi có thể ngồi đây không? Ông chỉ vào chiếc ghế trống bên cạnh người
đàn ông ước chừng cùng lứa tuổi.
- Bác cứ ngồi. Không có ai. Người khách đồng hành đáp gọn, sau khi xếp
lại hai chân, nới rộng khoảng trống giữa hai người. Khi đã yên chô, ông
bắt đầu gợi chuyện do thấy người kia có nét mặt bình thản, vui hòa; tóc hớt
ngắn, động tác nhanh gọn của giới quân nhân, kẻ quen nghề chỉ huy, và sẵn
lòng tuân lệnh. Ông có ngay nhận xét và tin vào suy đoán của mình. Cũng
bởi, ông với họ vốn có những liên hệ sâu xa từ thuở xa xưa..
- Bác đi San José?
- Thì xe nầy chỉ chạy đến đấy. Người đồng hành trả lời mau mắn, tỏ ý buồn
cười vì câu hỏi dư thừa, vô ích.
- Nó còn chạy đến Sacramento. Ông khách điều chỉnh.
- Chiếc khác chứ không là chiếc nầy. Chiếc nầy chỉ tới San José. Đến San
José, khách đi Sacramento sang xe nhỏ hơn. Người đồng hành giữ chắc ý
kiến. Ông lập lại: Chiếc nầy chỉ tới San José thôi.
- Vậy bác thường đi xe đò nầy? Ông chuyển câu hỏi để tránh điều không
cần bàn cải. Cách né tránh của người ngại đụng chạm.
- Ông bạn tôi trên kia nói vậy. Tôi lên San José tìm ông ta sau mấy mươi
năm. Người đàn ông tỏ ý muốn chấm dứt câu chuyện bằng cách ngó mông
ra ngoài xe.


Đám hành khách lần lượt lên.. Từ tốn, chậm rãi bởi tất cả đã giành sẵn
những chô tốt (có thêm chô ngồi trống bên cạnh)… Mời cô bác lên xe, còn
mười phút nữa xe chạy. Anh tài phụ nói to nhắc nhở; tài xế cho nổ máy,
động cơ chạy đều, khí lạnh lan tỏa. Người tài phụ bắt đầu phát những phần
thức ăn.. Bánh mì kẹp thịt, chả lụa, hoặc xôi của hàng thực phẩm khô nổi
tiếng, Lee’s Sandwich. .. Xe chạy thì mở băng ca nhạc nghe chú mà phải
là băng hài mới được! Một bà khách lên tiếng sành sõi. Phụ tài đáp nhanh..
Có liền dì hai, để con chia bánh và nước xong. Ông khách có cảm giác
gần gũi, ấm áp thân tình như đang sống lại sinh hoạt của những chuyến
xe đò đi lục tỉnh miền Nam từ bến xe Petrus Ký Sàigòn ở những năm 60,
trước khi chiến tranh trở nên nặng độ. Ông liếc sang người bạn đồng hành,
muốn chia sẻ ý nghĩ, nhưng người nầy đã úp chiếc nón lưỡi trai lên mắt.

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169