Page 134 - DacSanMuDo73
P. 134
132 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
- Sao chưa vào được hả, tôi hỏi trống không.
- Tụi nó ở trong bắn đại liên ra., một thiếu úy mới nói.
Một lát sau, tôi thấy trung đội của ông thiếu uý này băng qua cổng vào bên
trong. Tôi và trạm cứu thương là những người sau cùng của toàn quân chạy
vào. Chúng tôi tắp vào phía bên phải mặt tiền của dẫy nhà Eiffel, có lẽ là
ban chỉ huy kho đạn. Tôi bảo anh em thiết lập trạm cứu thương tại đó. Đã
bắt đầu có một vài anh em bị thương được dìu, cáng về đây. Chúng tôi có
việc làm ngay rồi. Những tiếng nổ lớn tiếp tục vang rền nhưng thưa thớt
hơn trước. Những lúc chưa có thương binh, tôi đã bọc ra phía sau, tức là
phía đang có đụng trận giữa ta và địch. Hai chiếc M113 len lỏi giữa các ụ
chất đạn pháo binh. Trên nóc xe có lính TĐ3 ngồi cạnh pháo tháp, nhằm
phía tường thành phía sau doanh trại tác xạ. Chiếc xe cứu hỏa của quân
đội cũng tích cực, bất chấp đạn địch, cố gắng phun nước vào đám cháy
phía sâu bên trong, gần lô cốt sát tường phía sau. Giữa hai loạt đạn, tôi ghé
mắt nhìn ra phía đụng độ, thấy tường thành phía sau có một lô hổng lớn,
đường kính phải rộng đến 3 thước. Tôi thấy đại liên 50 của chiếc M113
đậu sau ụ đất nhả đạn liên tục vào lô hổng đó. Tôi đã thấy dường như có
người chạy vừa vào đến đó đã bị bắn gục, có kẻ chạy ra, chưa lọt cũng bị
đốn ngã. Hay thiệt ! Tôi đã báo cáo Mặt Trời phải tưởng thưởng các chiến
sĩ thiết giáp này.

Bông có ai gọi tôi đàng sau. Tôi chạy lại thì một y tá của tôi nói, có xe jeep
của ai đậu chắn ngang cổng, xe tản thương không ra được. Tôi chạy ra thì
quả là có chiếc xe jeep không phải của Nhẩy Dù. Tôi hét lên :
- Xe của ai, mang đi chô khác !
Tôi tới chô sát chân tường nới có lẫn lộn mấy người lính của mình lẫn với
bộ binh. Bông nghe thấy đứng sát tường, phía sau tôi, một người mặc áo
giáp, nói :
- “Xe của tôi. Để tôi nói em nó lái ra chô khác”
Vì áo giáp che cổ áo, nên tôi không biết ông này là ai, cấp bậc gì. Anh lính
bộ binh lấm lét nhìn vào trong kho đạn rồi chạy ù ra nhẩy lên xe, đề máy,
rất may, máy nổ liên, anh ta phóng lên phía trước, vừa lúc một tràng AK
bắn với ra phía cổng, tầm đạn bay cao ngang đầu. Một lúc sau, có ai đó nói
với tôi rằng :
- Đại Tá Đồng Văn Khuyên đó !
Tiếng nổ vừa dứt, tôi phóng trở vào trong. Và dặn tài xế xe hồng thập tự
chạy qua cửa thật nhanh để tránh bị bắn. Nhìn kỹ lại, thì ra địch từ nóc lô
cốt bắn ra cửa. Chứ toàn bộ kho đạn, quân ta đã tảo thanh hết địch rồi. Chỉ
còn trong lô cốt là có tụi nó, và thường hay trồi lên bắn về phía quân ta.
Xác địch nằm rải rác bên cạnh các ụ đạn khá nhiều. Súng ông và quân dụng
của chúng được gom lại gần trạm cứu thương. Quân ta, cho đến lúc khoảng

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139