Page 131 - DacSanMuDo73
P. 131
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 129


Bông nhiên, toàn tuyến nổ ran, các quân nhân ĐĐ32 đều nổ súng trong lúc
bên kia bờ đê có tiếng hô xung phong từ ruộng mía. Có tên vừa ló ra đã
bị bắn hạ, có đứa chạy lên đến gần mặt đê mới ngã gục. Hầu hết đều mặc
quần áp kaki và đi dép râu…

Hai đợt xung phong liều lĩnh của địch đều thất bại, ngoài ruộng mía đã có
khoảng hơn 20 xác bỏ lại. Không biết Mặt Trời đã giao quyền chỉ huy Đại
Đội cho ai mà từ tuyến mình có tiếng hô xung phong. Rồi từng đợt những
người lính nhẩy dù vừa bắn vừa chạy xuống bờ đê đánh vào khu vườn mía
và bọc hai bên. Tôi ở lại cạnh Ngô Tùng Châu, anh lại mỉm cười :
- Mấy thằng con ngon lành rồi !
- Ông về kỳ này chắc phải điều trị vài tháng. Không biết có còn quay lại
tiểu đoàn hay ĐĐ32 nữa không đây ?
Châu lại mỉm cười…
- Anh em ở lại đánh giặc bình yên …
Chợt nhin trên bờ đê xuất hiện hai quân nhân khiêng băng ca trên đó có
thương binh. Tôi chưa kịp nói gì thì Phan Khuynh đã chạy lại vừa lúc cái
cáng được hạ xuống một chổ bằng phẳng đưới chân đê.
Tôi chạy lại vừa lúc tôi thấy anh ta gạt tay Phan Khuynh đang cầm cuộn
băng bụng định đậy lên vết thương băng bó :
- Thôi, khỏi, tôi không xong rồi, để băng cho người khác… Gọi thượng
sĩ nhất Ruy cho tôi.
- Tao đây !
Ông thượng sĩ già đã từng lăn lộn biết bao trận mạc từ Bắc vào Nam,
thương lính như thương con, ngồi xuống bên cạnh đầu anh, mặt đã tái dần
vì mất máu.
- Thượng sĩ nghe kỹ tôi dặn nghe …
Đại ý anh dặn, anh còn thiếu ai bao nhiêu, ai còn thiếu anh bao nhiêu, anh
sửa đồ hoa ở đâu, dặn vợ con …
Ông thượng sĩ lắng nghe như vị linh mục nghe xưng tôi, gật đầu; rồi nựng
mặt người lính nhẩy dù can trường.
Anh bông ngước mắt lên nhìn tôi và những người ở quanh anh, anh dơ tay
phải lên như muốn chào tay, miệng nói :
- “Anh em ở lại đánh giặc bình yên…” rồi mắt bông đứng tròng, tay anh
rơi xuống bên cạnh khuôn mặt thanh thản như không hề đau đớn.
Chắc anh đã lãnh cả một băng AK vào bụng. Vết thương đổ ruột ra ngoài,
mất máu rất nhiều, sẽ không thể cứu chữa gì được ở trên mặt trận. Tôi
ngậm ngùi trong lòng. Bông thấy tay mình còn ở thế chào tay tự lúc nào
mà chưa bỏ xuống.



...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136