Page 128 - DacSanMuDo73
P. 128
126 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
phía trái hay phía phải, hay ngay đàng sau mình ; tiếng vang dội thật khiến
mình dễ mất tinh thần.

Tôi chứng kiến anh em chạy ra kéo thương binh và tử sĩ từ ngoài bờ ruộng
vào. Có người vì ra cứu đồng đội mà bị thương hay bị chết. Kéo được về
đến chổ tôi, tôi và anh em dìu, cáng về trạng cứu thương của cách đó mấy
thước để băng bó, điều trị. Cũng may, ngày đầu tuy số thương binh có lên
đến hơn 10 người, nhưng chưa cần di tản gấp.

Nếu không dẹp được ổ kháng cự và bọn việt cộng đang thủ trong căn nhà
lá và bên hông, trực diện với ĐĐ4 thì không thể có bãi đáp để tản thương
bằng trực thăng. Chỉ còn cách tản thương bằng đường bộ. Xe jeep hồng
thập tự, chỉ chở được hai băng ca, quá lắm là cái thứ ba đặt trên capot đàng
trước tài xế. Tôi suy nghĩ nát óc. Nếu cần thì có thể dùng chiếc xe Dodge
cũng được một số.

Trận chiến kéo dài cả ngày, chưa thấy một tên việt cộng nào bị bắt hay bị
giết, chưa thu được một chiến lợi phẩm nào. Tôi cảm thấy sốt ruột, bực
mình. Nhưng nhớ lại trận Daktô ba ngày đầu Tiểu Đoàn cũng bị vậy với
tổn thất nặng nề hơn nữa. Mặt Trời và Hồng Vân đều trấn an tôi là không
phải Tiểu Đoàn mới ra khỏi lò ấp nên xìu xìu ển ển đâu. Tôi cũng hy vọng
là sẽ mau chóng thanh toán mục tiêu này. Nhiều phi vụ trực thăng võ trang
đã được gọi tới yểm trợ cho tiểu đoàn để tấn công vào trận tuyến của địch
hay để tản thương.

Trời dần tối, Mặt Trời gọi các ĐĐT về họp và lập kế hoạch đêm nay đánh
đặc công việt cộng. Giống như trong trận Dakto, các Đại Đội được chỉ thị
đưa ra những quân nhân thiện chiến nhất để thành lập một đội commando
dưới sự chỉ huy của thượng sĩ Toản, một hạ sĩ quan kỳ cựu từng đánh trận
ở Điện Biên Phủ. Lợi dụng đêm tối, khi trăng lặn sẽ bò ra dọc bờ ruộng,
chủ yếu là phải thanh toán căn nhà lá bằng lựu đạn và dao găm nếu cần.
Mãi sau nửa đêm. tôi ngồi bên cạnh hố cá nhân của Mặt Trời và Hồng Vân,
cố vấn Mỹ, bên một giàn máy truyền tin. Miệng tôi khô ran, đắng ngắt.
Them một điếu thuốc nhưng có lệnh cấm lửa nên đành nhịn. Đưa tay ra sau
lấy cái bi đông tu một ngụm. Rồi ngồi chờ. Trăng đã lặn. Nhìn mặt đồng
hồ dạ quang, đã quá nửa đêm, cây kim nhẩy từng giây thời dan dường như
chậm hơn mọi khi…

Bông OÀNH ! một tiếng nổ lớn và tiếp là những tiếng nổ tương tự và từng
băng súng tự động nổ ran làm cả tôi và Lê Hồng giật bắn mình lên. Bông
“Tây coọc”, hôn danh của thượng sĩ Toản, vang lên trên máy : Hồng Vân,

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133