Page 94 - mudoso72
P. 94
94 Muõ Ñoû 72
Quá đau, tôi nhớ tôi kêu la
Biết chắc vì đau đớn quá thể
Nhưng tôi không chết, và đời sống vẫn thuộc về tôi


Sau trận đánh Charlie, ông tặng cây súng mà ông luôn mang bên người cho
Thiếu Tá Lê Văn Mễ:


Trực thăng nhắm hướng bắc bay về lữ đoàn
Trận đánh vừa rồi quá dễ sợ
Chúng tôi chận đứng giặc
Đánh với chúng nó trong vòng hai tuần lễ

Tiểu đoàn chiến đấu rất giỏi
Viên chỉ huy mới, Thiếu Tá Lê Văn Mễ
Là người chỉ huy cương quyết và gan dạ
Tôi hãnh diện được làm người cố vấn cho ông

Cây súng CAR-15 được giao cho tôi
Bởi một người chiến sĩ can trường
Tôi đã hứa sẽ bàn giao cho người khác
Một chiến sĩ xứng đáng để được giữ nó

Lúc ấy, tôi biết người tôi muốn trao
Tôi đưa cho Mễ và nói:
“Chỉ có người chiến sĩ đúng nghĩa mới được giữ nó”
Mắt anh nhìn ướt lệ


Anh cầm lấy và xem súng như người bạn thân
“Tôi sẽ xứng đáng là chủ khẩu súng nầy
Tôi sẽ chiến đấu cho đất nước yêu quí của tôi
Với lòng dũng cảm và cây súng của một người hùng”

Note: Đại Úy James Butler, một người lính nổi tiếng của “Green Beret”
trao tặng cây súng nầy cho Thiếu Tá John Duffy


Tàn trận chiến, ông đến nhà cố Đại Tá Nguyễn Đình Bảo, cùng với các
chiến hữu Dù, nói lời tiễn biệt:

Có khi nào bạn trông thấy cảnh:
Băng rôn, nhang khói, hòm cài hoa
Tiếng khóc thầm thì và rên ra
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99