Page 71 - mudoso72
P. 71
Muõ Ñoû 72 71
đứa có biết bao nhiêu điều muốn nói với nhau, nhưng nào có nói được gì
khi có cặp mắt có nhiều tròng trắng hơn tròng đen đang nhìn chòng chọc
vào mình, nhưng dù sao với ánh mắt em tha thiết nhìn anh thì em đã nói
với anh thật nhiều … anh thật có lỗi với em, là một phụ tá trưởng phòng
hành chánh, tài chánh của PA&E,ICCS ( cơ quan kiểm soát đình chiến
) em đã nói cho anh biết nơi nào em vừa làm lương nghỉ việc cho nhân
viên,có nghĩa là những vùng đó sẽ bị bỏ ngỏ và phải di tản ,em cũng cho
anh biết rằng em đã được lệnh làm giấy tờ di tản cho cả gia đình , nhưng
với cương vị của một sĩ quan thì làm sao anh có thể bỏ đi được …rốt cuộc
vì “ tổ quốc, danh dự , trách nhiệm “ mà anh đã làm cho em và mẹ khổ cả
một đời …cuối cùng mẹ đã phải từ giã cuộc đời trong bệnh hoạn và buồn
tủi …thằng con vẫn đi biền biệt không hẹn ngày về .
Sau chín năm xa cách , anh trở lại Sàigòn và trở thành khách lạ trong
thành phố đã đổi tên, cuối cùng thì anh cũng về với em và mình lại có nhau
trong đời. Trong năm năm để tồn tại chúng ta phải nương dựa nhau để
sống, anh đã phải làm đủ nghề, kể cả những nghề mà trước đây anh chưa
bao giờ nghĩ đến. Nhiều khi nản quá khi phải sống trong một xã hội đầy
thù nghịch, lừa lọc, gian manh và bị quấy nhiễu bởi những kẻ có quyền
thế trong chế độ cộng sản , đôi lúc muốn buông trôi, nhưng em đã an ủi
và khuyến khích anh vượt qua những trở lực đó, nhờ vậy mà chúng ta mới
đứng vững được.
Thế rồi cũng đến ngày mình bước ra khỏi địa ngục và bước vào một thế
giới mới, thế giới của Tự Do và Nhân Bản; chúng mình lại cùng xây dựng
lại cuộc sống từ con số không, chúng ta đã dắt díu nhau đi từ tiểu bang
này đến tiểu bang khác, làm việc cật lực trong hai mươi năm và bây giờ
các con của mình đã không phụ lòng kỳ vọng của chúng ta. Bốn mươi tám
năm , khoảng thời gian dài cho kiếp đời luân lạc , nhưng lại quá ngắn cho
hạnh phúc của chúng ta
, thời gian quá ngắn để
anh trả lại ân tình của
em đã dành cho anh
và các con . Nợ tiền
bạc , vật chất thì còn
trả được ,nhưng nợ ân
tình thì làm sao có thể
trả được hết được , có
lẽ đến khi nhắm mắt “
ANH VẪN CÒN NỢ
EM”
Mây Hồng.


Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76