Page 67 - mudoso72
P. 67
Muõ Ñoû 72 67
Thân 1968 , hết tổng tấn công đợt 1 rồi lại đến đợt 2 , khói lửa chiến tranh
đã bao trùm cả miền Nam , từ vùng địa đầu giới tuyến kéo dài đến tận
mũi Cà-Mau . Tên của những tân sĩ quan khóa 24 SQTB đã phủ kín trang
cáo phó của nhật báo Chính Luận , ở đó anh cũng tìm thấy tên của những
người bạn đồng khóa như Phạm quang Liêu, Đặng đình Đại , U Ten…vv.
Mới ra trường có hơn bốn tháng mà anh đã bị thương hai lần , một lần ở
Dakto và lần sau ở Huế trong tết Mậu thân, nằm dưỡng thương ở bịnh viện
Đỗ Vinh trong những đêm u tịch, anh lại nghĩ đến em, đến chúng mình,
anh không hiểu, đến với em, anh sẽ đem lại cho em hạnh phúc hay tai họa
? cũng như xưa kia, cũng vì tình yêu mà mẹ đến với bố và kết qủa của tình
yêu đó là anh, nhưng đổi lại mẹ đã chịu bao truân chuyên vì môn đăng hậu
đối, vì đảng phái và thốt nhiên trở thành góa phụ khi còn ở tuổi đôi mươi!
Đất nước chúng ta quả là bất hạnh , dân tộc của mình đã phải chịu bao tai
ương vì chiến tranh từ thuở lập quốc ; và từ thuở ấy, dân tộc Việt đã phải
làm quen với tang tóc , với chia ly , chiến tranh triền miên đã hủy diệt và
làm thui chột tuổi trẻ Việt Nam ! Thế hệ nối tiếp thế hệ, thanh niên trai
tráng hầu hết đều khoác áo trận, làm quen với súng đạn, anh và các bạn
đồng trang lứa cũng không có sự ngoại lệ , phải làm quen với mùi thuốc
súng khi vừa mười tám tuổi, làm quen với những địa danh lạ hoắc đối với
ở Sàigòn như Dầu Tiếng, Phước Bình Thành, Đồng Xoài …v..v… lần hồi
anh trở nên dầy dạn làm quen với cuộc sống phiêu bạt đầy hiểm nguy, tâm
hồn trở nên chai đá, bình thản trước mọi sự hiểm nguy , anh cứ nghĩ có lẽ
cuộc đời của anh sẽ tiếp diễn như thế này cho đến khi mắt mờ, chân mỏi.
Thế rồi em đến với anh, em như làn suối mát, như cơn mưa cam lộ đã tưới
lên tâm hồn cằn cỗi của anh để khiến tình yêu thương được đâm chồi, nẩy
lộc, nhưng cũng từ đó em cũng như những người con gái có người yêu là
lính trận đã phải sống trong âu lo, khắc khoải dõi mắt trông theo từng bước
quân hành của những chàng trai thời chiến, bồi hồi khi nhìn những trái hỏa
châu vàng vọt lơ lửng trên bầu trời đen thẫm và thầm cầu nguyện cho sự an
lành của người mình yêu đang chong mắt nhìn qua đêm đen ở một nơi nào
đó, ở tiền đồn biên giới hay ở dưới hố cá nhân chờ giặc. Anh còn nhớ có
lần đơn vị được tăng phái cho quận Dăkto, sau gần mười ngày kịch chiến
với cộng quân, đơn vị được lệnh rút ra gần quận Tân Cảnh để nghỉ dưỡng
quân. Một buổi chiều khi đang ngồi chuyện vãn với mấy người lính ở trên
nóc hầm trú ẩn, mặt trời đã ngã về phía tây , chỉ còn lại vài tia nắng hiếm
hoi trên bầu trời vàng thẫm , thì xa xa dưới chân đồi anh nhìn thấy bóng
dáng của một người đàn bà và hai đứa trẻ đang lầm lũi theo lối mòn đi lên
đồi , đấy là hình ảnh của những người vợ ,của những người lính dẫn con
đi thăm người chồng đang trấn giữ ở những tiền đồn heo hút . Người lính
Việt Nam chịu thật nhiều gian khổ, nhiều khi anh thắc mắc khi nhìn những
người lính dưới quyền mình, với thân mình gầy gò, trên năm mươi ký làm
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72