Page 59 - mudoso72
P. 59
Muõ Ñoû 72 59
Thái Lan, Hạm Đội 7, Guam qua chiều vào đêm, bay đến…

Đêm đến, Bắc quân từ hang ổ, đường thông thủy, giao thông hào, điạ đạo
theo xe tăng tấn công lên đồi tiêu diệt Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn A, Tiểu Đoàn
2 Pháo qua hàng rào phòng thủ của “Trâu Điên”. Và Tiểu Đoàn 2 TQLC
quả thật là một con trâu điên đơn độc đương cự giữa bầy sài lang nanh
vuốt. Phúc đã theo dõi và thấm hiểu nổi đau những lần thất thủ của các đơn
vị bạn, những Tiểu Đoàn 37 Biệt Động, Tiểu Đoàn 2, 3, Lữ Đoàn III Dù…
Hai tiểu đoàn 4, 7/TQLC ngoài căn cứ chỉ còn một đường liên lạc qua hệ
thống truyền tin của Tiểu Đoàn 2. Phúc hướng dẫn phi cơ Mỹ thả trái sáng
để hai đơn vị nầy lần đường về phiá nam, nơi các tiểu đoàn 3 và 8 đang
đợi “bắt tay”. Bộ chỉ huy lữ đoàn hoàn toàn tê liệt, pháo binh cũng chỉ còn
những viên đạn cuối cùng, Đạt báo cáo với Phúc… “Tuị nó tràn ngập vị trí,
tôi phá súng!!” Và cuộc hỗn chiến trong đêm bắt đầụ Tiếng súng lớn đồng
im bặt, tiếng súng nhỏ cũng không còn, chỉ âm động của da thịt người bị
xé rách, đâm nát, vỡ nhầy dưới xích xe tăng. Trong bóng tối chập chờn
tàn lửa, nghi ngút khói của những trận pháo càn từ bao ngày qua, từ giờ
trước…Những bóng người nhào vào nhau, tìm đường chạy hoặc cách giết
người hiệu quả để được lần sống sót. Phúc hằng tiên liệu rõ tình huống
tuyệt vọng gớm ghê nầy, nên anh đã ra lệnh cho toàn đơn vị ”tay áo phải
xắn cao, tay áo trái thả dài xuống”, làm dấu hiệu nhận bạn giữa đêm tối,
vượt nỗi chết. Và từ vũng sâu cảnh điạ ngục trần gian kia, người ta nghe rõ
tiếng hét lớn lập lại nhiều lần…”I’m crazy buffalo battalion commander,
đ..m..tao ground chief..go ahead, do it please… “ Bầu trời, mặt đất cùng bị
vỡ tung, những quả bom chạm nổ ngay khi vừa rời khỏi cánh tàu baỵ Phúc
nương theo đợt dội bom, hứng đủ trận bom, bảo vệ bộ chỉ huy lữ đoàn,
tiểu đoàn 2 pháo và đơn vị rút khỏi căn cứ. Trong bản ghi dữ kiện của máy
bay, toạ độ Phúc yêu cầu dợi bom cũng là toạ độ của Bộ ChỈ Huy Lữ Đoàn
A TQLC mà Hạm Đội 7 đã yểm trợ từ bao ngày qua. Bốn giờ sáng, Phán,
Tiểu Đoàn Trưởng TĐ8 TQLC từ trên đỉnh ngọn Cô-rốc, đỉnh núi cao
nhất vùng , nhìn suốt hai bên sường đông, tây Trường Sơn, lắng nghe tiếng
nói khẻ, đứt khúc của Phúc… “mầy…mầy thắp đèn cầy (trái sáng), tao
dẫn tụi thằng 4, 7 và con cái tao về..”. Chín giờ sáng hôm sau, Phán xuống
núi, Phúc đang dìu Đại Tá Thông bước chập choạng. Giữa đám quân tan
tác, Phúc là người nhỏ, thấp, gầy nhất. Nhưng quả tình anh là người cao,
bền hơn hẳn. Như Người Lính không hề chết. Và nếu họ có mất đi hình hài
cũng chỉ để Tổ Quốc hằng muôn thuở tồn sinh.

Tổng kết trận Hạ Lào, Trung Tá Pháo Binh Nhảy Dù Bùi Đức Lạc có nhận
xét: “Máu của Người Lính đã đổ xuống Hạ Lào, thịt xương họ không vun
trồng màu mỡ quê mẹ mà làm tươi tốt cho đồng, rừng xứ người. Nhưng
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64