Page 54 - mudoso72
P. 54
54 Muõ Ñoû 72
bằng cỏ tranh tiệp màu bỗng chốc trở thành mồi ngon cho ngọn lửạ Hầm
đạn nổ tung toé, cả vùng đồi nhanh chóng ngập tràn biển lửạ Địch quýnh
quáng tung hầm tháo chạy, có kẻ trên lưng đang bốc khóị Tổ khinh binh
tràn lên đỉnh đồi chiếm lĩnh trận địa, thanh toán nhanh những ổ kháng cự
yếu ớt còn sót lạị.. Làm sao có thể chống cự được, khi trước mặt là lửa
táp, khói thốc theo luồng gió lùa vào mồm, mũị.. Chưa kịp dụi mắt, ngáp
gió, lấy hơi, quân ta đã tiến tới, lưới đạn càn quét, quyết liệt... Trong ráng
chiều chưa tắt, nắng xuyên qua khói, lửa giải xuống chiến trường những
giải vàng lóng lánh, thấp toáng bóng quân chạy dọc ngang trên đỉnh đồi
như phút giây linh thiêng hào hùng sông núi chuyển mình... “.

Sau khi trung đội của Trung Úy Phạm Đồng đã chiếm lĩnh được mục tiêu
với lần mất đi sinh mạng những chiến hữu thiết thân, những khinh binh
Chí, đề-lô pháo binh Tâm, và chỉ dấu thua thiệt lớn nhất: Đại Uý Lê Thành
Bôn, đại đội trưởng, tác giả của trận đánh hoả công của đoạn viết kể trên..
Đồi 31 trở nên cảnh chết tàn khốc vào ngày 25 tháng Hai: “Sau trận tập
trung pháo kích, xe tăng địch lập tức ào ạt xung phong... Hai, ba, năm...
bảy, tất cả mười một chiếc bỏ lại bộ binh (của phía Bắc quân), cùng lao
xuống đồi về phía chúng tôị Một chiếc đang bò ngang chông chênh trên
sườn đồi lãnh ngay một trái 105 trực xạ, hất nhào xuống vực thẳm. Nhưng
đoàn xe tăng vẫn tiếp tục vừa bắn vừa tiến và chiếm dần bãi trực thăng.
Hạ sĩ nhất Chính và tiểu đội khinh binh lãnh nhiệm vụ đón đánh đợt đầu
khi tăng tiến qua bãi đáp, tiến vào yên ngựa hẹp (giữa hai đỉnh đồi) trước
khi bám đánh khu vực phòng thủ trung tâm căn cứ. Chính dẫn theo Bình,
Tám, Ngôn, mỗi người thủ sẵn một cây M 72 (hoả tiễn chống chiến xa) đã
ở vị trí chờ kích hoả; Chuẫn úy Nghĩa, trung đội phó, đòi đi theo tổ khinh
binh; mắt anh hừng hực uất hận bởi thấm đau từ lần đụng trận đầu tiên
của đời lính, đã hiểu nghĩa tận cùng cào xé trước xác thân đồng độị Mỗi
người chúng tôi quả có tâm lý của kẻ không đường trở lại, phải tiến lên
phía trước, vượt qua hèn mọn của chính mình... Mất đi ý niệm phân biệt
sống, chết. Mà có khi phải chết còn thanh thản hơn được sống!! Hai chiếc
tăng ùn ùn tiến vào khu vực trung tâm, Nghĩa nhảy phắc lên chiếc thứ hai,
thảy gọn trái M26 vào lòng pháo tháp. Anh chưa kịp nhảy xuống thì trúng
đạn, nằm chồng lên xác địch thủ. Cùng lúc, có tiếng nổ “bục” tức tối, khói
từ trong chiếc tăng bốc lên...Nhưng sao nó vẫn tiếp tục chạy! Quờ quạng
được một đoạn ngắn, chiếc chiến xa nổ tan làm hai mảnh, pháo tháp bật
ngược ra sau cùng xác Nghĩa

Và trận đánh kết thúc với cảnh tượng vô vàn bi tráng mà phải là người
trong cuộc mới có thể viết nên với những giòng đẫm máu như sau: “... Ba
phần tư ngọn đồi đã nằm trong tay địch, chúng tôi (Đại đội 31 và 33) chỉ
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59