Page 280 - mudoso72
P. 280
280 Muõ Ñoû 72
là “Thủ tướng xuất sắc nhất châu Á” thì gã hơi chựng lại. Vụ này hơi bị lố,
nhưng rồi gã cũng hả hê thầm nhủ: “Mấy thằng ký giả ăn lương đảng mẹ
rượt này nịnh vượt chỉ tiêu luôn!”


Khách khứa bắt đầu tới, mỗi lúc mỗi đông. Ngoài những đàn em và giới
làm ăn quen thuộc, năm nay gã mời cả ông bà sui vốn là “bọn phản động
bám đít Mỹ” rất sớm và một số Việt kiều trong “Hội Doanh gia” mới thành
lập ở nước ngoài. Đám này là tay sai đắc lực cho các thương vụ làm ăn bạc
triệu của gã. Tiệc được dọn ra từ trong nhà tới ngoài sân. Trên các dãy bàn
dài nem công chả phượng, rượu tây rượu tàu đủ cả. Tiếng chào mời tâng
bốc lẫn nhau nghe rộn ràng như trẩy hội.
Bàn của Ba Chuột ngoài con cháu trong gia đình con có các “vị khách quí”
. Đang ăn nhậu chuyện trò thì thằng cu Gật chạy tới. Cu Gật mới 5 tuổi, là
con của thằng Nghị, cháu nội cưng của Ba Chuột. Gã đặt tên đó cho hợp
vần với thằng Nghị và cũng để kỷ niệm nó sinh nhằm vào ngày mấy tên
“đại biểu quốc hội” nhất trí cao bỏ phiếu tín nhiệm gã vào chức thủ tuớng.
Ba Chuột vui sướng bế nó vào lòng nựng:
- Thằng cu của ông! Con chào các ông bà cô chú đi.
Thằng bé có gương mặt trông thật bụ bẩm, núng na núng nần, giống hệt
cha nó. Cả bàn tiệc trầm trồ khen thằng bé kháu khỉnh làm Ba Chuột vui
lắm. Câu chuyện lại tiếp tục, những lời khen tặng phúc đức của gia đình
gã cứ tuôn ra hầu như không dứt. Buổi tiệc mỗi lúc một thêm rôm rả, ngồi
đối diện bên kia bàn vợ Ba Chuột đang tâm sựu với bà sui, bỗng vụt chỉ
tay hướng về phía thằng cu Gật la lên:
- Anh Ba! Thằng Gật đang ngậm cái gì đó!
Cả bàn tiệc bị một phen hốt hoảng, quay lại thì thấy cu Gật đang ngậm vật
gì trong miệng, đang cố nuốt mà không trôi, khóe miệng nước dãi trào ra.
Vốn có chút kiến thức về cứu thương, Ba Chuột đứng vụt dậy chốc ngược
đầu thằng bé xuống đất, thò ngón tay móc họng thằng bé. Cu Gật khóc
thét lên rồi nôn ra một vật mềm mềm bằng cao su màu vàng, nhơn nhớt.
Vợ Ba Chuột mừng quá, ôm thằng cháu nội vào lòng, dỗ dành và đồng thời
cầm vật lạ giơ lên khoe, rồi trách nhẹ gã:
- Ông thiệt vô ý. Cất đồ trong túi mà chẳng cẩn thận để thằng bé nó ngậm,
cũng may kéo ra được chứ không thì nguy rồi.
Nói xong chị ta nhìn kỹ lại vật đó lần nữa và bỗng tái mặt, Ba Chuột cũng
sửng sốt không kém! Đó là cái “bao cao su đã qua xử dụng”! Cả bàn tiệc
đồng ồ lên, nhưng vội im lặng khi thấy bản mặt chết trân của vợ chồng
gã. Vợ Ba Chuột, sau một thoáng ngạc nhiên, như chợt nhận ra điều gì và
cái máu hoạn tư trong người nổi dậy. Thì ra thế! Lâu nay thằng chả lạnh
nhạt với mình, cứ hẹn lần hẹn lửa, bảo vì bận việc nước việc đảng! Tuy
cơn nóng giận đã phừng phưng lên tới óc, chị ta chợt nhớ câu “ném chuột
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284   285