Page 279 - mudoso72
P. 279
Muõ Ñoû 72 279
mỡ? Nhưng những tin vỉa hè ấy lại hóa ra hay, khi đường hoạn lộ của Ba
Chuột rộng mở thì không những gã không cãi mà lại cố tình ỡm ờ. Tự thâm
tâm gã ngầm hãnh diện về cái lý lịch bất minh ấy!
Bởi vậy về sau hễ có ai hỏi về gốc gác của mình, Ba Chuột bèn theo gương
người đàn anh trong đảng là Cả Mạnh, trả lời kiểu “người Việt Nam ai
cũng là con của bác Hồ, ai cũng có giòng máu cách mạng cả!” Đó là cách
tạo huyền thoại vốn là sở trường của giới lãnh đạo cộng sản từ Âu sang Á,
có thế thiên hạ mới nể. Đến như “anh hùng nặn” Lê Văn Tám mà cũng
lắm đứa có ăn có học tin tưởng ngưỡng mộ thì cha con gã là người bằng
xương bằng thịt lại chả hơn sao!
Đó là tóm tắt về thân thế của Ba Chuột, nay xin trở lại câu chuyện chiều
hôm nay.

Bữa giỗ năm nay có phần đặc biệt hơn bởi Ba Chuột còn mừng một loạt
“thắng lợi rực rỡ” mới đạt được trong thời gian qua. Dẫu trong tháng Tư,
không phải chuyện rực rỡ giải phóng miền Nam; cái đó xưa rồi và bây giờ
cũng chẳng ai còn cho là thắng lợi thắng liếc gì nữa. Năm nay Ba Chuột ăn
mừng khi củng cố vững chắc cái ghế mà mấy thằng “đồng chí lưu manh”,
mấy con trâu cột luôn luôn rình rập hất cẳng gã đi để giành lấy.
Ngồi nơi phòng khách sang trọng, Ba Chuột đưa tay lật chồng báo cũ trên
bàn. Bỗng mắt gã lóe lên khi thấy tờ báo có in tấm hình “thằng mất dạy”
hai tay trong còng trên trang nhất mà bọn đàn em cẩn thận gởi cho gã để
lập công. Thằng này coi bộ cứng đầu nghen, thân phận tù đày mà cái mặt
vẫn kênh kênh trông dễ ghét làm sao! Mới đó mà đã hơn sáu năm từ ngày
gã nhổ được cái đinh trong mắt. Gã đã thành công khi cho thằng khốn đó
đi tù 7 năm, thêm 3 năm quản chế! Chưa hết án thì tống cổ nó ra khỏi xứ,
một công hai chuyện, đã khuất mắt mà lại được lòng bọn...đế quốc Mỹ. Ba
Chuột lim dim đôi mắt, tủm tỉm cười một mình, đắc ý với cái diệu kế “hai
bao cao su” năm xưa. Rồi như một phản ứng tự nhiên, gã đưa tay kiểm
lại túi áo và cảm thấy an tâm, “kỷ vật” mà gã vẫn thủ sẵn trong mình từ
ngày ấy như dấu ấn của chiến tích huy hoàng vẫn còn đó. Thở ra khoan
khoái, lại quen thói của giới bình dân Nam bộ, gã bật tiếng chửi thề nho
nhỏ: “Đ.M., mầy muốn chơi tao, muốn kiện tao, tao cho mầy ‘ngậm ngùi’
luôn!” Buông ra được hai chữ “ngậm ngùi”, gã càng khoái trá, cảm thấy
mình văn vẻ hơn vì đó là tên một bài thơ nổi tiếng của ông già thằng khốn
nạn!

Lật thêm vài trang báo nữa, Ba Chuột càng hài lòng về các bài về vụ Tiên
Lãng, Văn Giang với những tiêu đề nghe rất kêu như: “Anh Ba đã đem lại
niềm tin”, “Anh Ba tuyên bố vụ Đoàn Văn Vươn là trái đạo, phạm luật!”,
“Thủ tướng chỉ đạo phòng chống tham nhũng”... Riêng với bài viết ca tụng
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284