Page 278 - mudoso72
P. 278
278 Muõ Ñoû 72
sóc, cạo gió, giác hơi. Thời gian này cậu Ba Chuột ra đời.

Thì cậu Ba là con vợ chồng anh nông dân Cà Mau tên Thử chớ con ai?
Giấy tờ khai sinh sổ bộ của bọn Tây còn sờ sờ ra đó. Có điều miệng đời
lắm kẻ ở không, thấy gã lớn lên cao to trắng trẻo, chẳng giống cha vốn lùn
lùn đen đen, mà đồn rần lên rằng gã là con rơi của một ông tướng rất thân
với cụ Hồ. Chúng nói cha gã vốn người Bắc, được “bác Hồ” cưng lắm, cho
vào giải phóng miền Nam. Trong một một đêm Tây càn, có anh du kích địa
phương miệt Cà Mau được phân công bảo vệ ông tướng, cho rúc dưới hầm
trú ẩn với vợ, còn mình thì đóng vai Điển Vi ngăn giặc. Kết quả là anh du
kích hy sinh, chị vợ thành vợ liệt sĩ và sau đó 9 tháng mười ngày thằng bé
ra đời. Nghĩ chồng mình tên Thử, nghĩa là chuột, chị đặt tên lóng cho con
là Chuột, thằng Ba Chuột.
Ông tướng, mà Ba Chuột thầm hãnh diện nhận là cha, sau mối tình một
đêm bèn quất ngựa truy phong, rồi sau này cũng chết do bom Mỹ. Có đứa
nói ổng bị mấy thằng đồng chí thanh toán, nhưng thông tin chính thức của
Đảng thì va chết vì bịnh tim. Ba Chuột cũng chẳng biết đâu mà mò! Đối
với người cộng sản thì chết vẫn còn được giao nhiệm vụ tuyên truyền thì
nguyên nhân cái chết của cha gã mập mờ cũng chẳng có gì khó hiểu. Như
“bác” đó, nằm chết ngay giò giữa Hà Nội mà tụi nó còn thay đổi ngày giờ,
di chúc được thì huống hồ cha gã chết giữa rừng U Minh? Với lại cũng
có thể tụi nó xuyên tạc, ở đời tình ngay mà lý gian, người giống người là
chuyện thường, chớ cán bộ cách mạng thấm nhuần đạo đức bác Hồ thì ai
lại đi làm bậy vợ đồng chí bao giờ? Gì chớ chuyện ấy “Bác” nghiêm khắc
lắm, đàng hoàng lắm!

Nói nào ngay thì hồi bà già còn sống, Ba Chuột có đôi lần hỏi về cha mình,
nhưng bả không trả lời, chỉ tủm tỉm cười, ánh mắt sáng lên như nhớ về một
kỷ niệm thú vị thuở xa xôi nào đó. Khi được 12 tuổi Ba Chuột thoát ly
vào du kích làm giao liên, sau đó do biết đọc biết viết chút đỉnh nên được
đề bạt học khóa chích thuốc, làm y tá. Bà mẹ ở lại vùng địch chẳng may
qua đời trước khi gã ra khỏi bưng; vì vậy cái bí mật đó cũng theo người
mà về âm phủ.
Thế mà vẫn chưa hết, sau này khi gã làm lớn, thiên hạ lại tô vẻ thêm vài tin
đồn nữa. Chúng nói cha ruột gã vẫn chưa chết, còn sống nhăn, chỉ bị chột
một mắt; hồi trẻ làm phu cạo mủ cho Tây, về già làm đến chủ tịch nước!
Thiên hạ còn nguyền rủa đó là thằng đã bán đứng đảo Trường Sa cho Tàu.
Thôi thì kệ bà nó, con ai thì con! Lúc ấy nấp dưới hầm tối mịt, chui trong
gấu quần của mẹ gã đâu phải chỉ có một mình ông tướng? Thằng chột và
mấy thằng “đồng chí” kia nữa chi, mà thằng nào thằng nấy thấy mẹ gã, dù
là một người đàn bà quê mùa đen đúa, vẫn lấm la lấm lét như mèo thấy
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283