Page 277 - mudoso72
P. 277
Muõ Ñoû 72 277
chưa kịp mời thì bọn chúng đã nhắc. Có thế tụi nó mới có cơ hội biểu lộ
mối thâm tình.
Giỗ cha? Nghĩ đến hai chữ này Ba Chuột thoáng chút ngậm ngùi, bởi mỗi
lần như thế lại gợi cho gã nhớ về lai lịch của mình. Giòng hồi tưởng như
cuộn phim chậm đưa gã về quá khứ, một quá khứ tù mù như đêm rừng U
minh...


Ơ miệt Cà Mau vào cuối thập niên 40 của thế kỷ trước, có anh nông dân
nghèo rớt mồng tơi tên Nguyễn Tấn Thử đi theo “cách mạng”. Cách mạng
là cái đách gì thực ra anh ta cũng không biết, chỉ nghe nói cách mạng do
cụ Hồ lãnh đạo nhằm đánh Tây đuổi Nhựt, lấy đất của nhà giàu đem chia
cho dân nghèo. Chỉ chừng nấy nghe đã sướng rồi! Lại nghe cán bộ rỉ tai
cụ Hồ bôn ba mấy mươi năm ròng đi tìm đường hay cứu nước, cuối cùng
qua tận bên Nga La Tư mang về cái chủ thuyết hay lắm. Nước Nga ở đâu
anh nông dân cũng không rõ; chủ nghĩa mắc xít, mắc xịt gì đó anh cũng
mù tịt, nhưng sau này nếu xây dựng được thì khỏi làm cũng có ăn. Khi
mình đã làm chủ lấy mình thì cứ làm theo lao động mà hưởng theo nhu
cầu… Anh ta cũng nghe nói tới cụ Mác, cụ Lê-nin, cụ Xít ta lin, cụ Mao…
là những lãnh tụ vĩ đại, anh minh vô cùng, thương dân nghèo lắm! Nghe
riết rồi anh đâm sướng, lâng lâng như người cỡi trên mây! Ngồi tận trong
rừng Cà Mau, không nghe gì ngoài tiếng muỗi vo ve mà nay nghe chuyện
thần tiên bên Nga, bên Tàu thì hổng sướng sao được! Mà nói chi cho xa,
nội cái chuyện khi cách mạng thành công, vợ chồng anh được chia miếng
đất cắm dùi cũng là quí rồi, huống hồ làm chủ cả đất nước! Cán bộ nghe
anh ước ao bèn trề môi, nói đó là chuyện nhỏ, cách mạng thành công thì
anh thành ông chủ, chủ cả đất nước chớ nhằm nhò gì ba mảnh ruộng phèn
nơi khỉ ho cò gáy này. Vợ chồng anh nông dân sướng tê nguời, thề một
lòng theo cụ Hồ…
Nhưng sướng đâu chưa thấy, những ngày ấy vợ chồng anh lại càng phải
thắt lưng buộc bụng hơn nữa để kiếm cái ăn cho thêm mấy cái miệng “cách
mạng” nữa. Mấy cái miệng ấy rộng tới mang tai, giọng nói trọ trẹ khó nghe
thấy bà nội luôn, lại ba hoa liên tu không ngớt những chuyện trên trời và
ăn mạnh như heo đói. Ấy là mấy đồng chí ở trên về. Bát cơm bình thường
đã hẻo, nay lại chia làm hai. Một nửa vợ chồng anh ăn, một nửa gói cho
các anh lớn đêm đêm về lấy. Thôi kệ, ráng! Có mất đi đâu mà lo, “cách
mạng” ghi công cả!
Rồi nghe lời cán bộ, anh nông dân đào cái hầm bí mật trong vườn phòng
khi bọn địch nó càn! Thỉnh thoảng các anh lớn về thì chui vào đó, ít thì
năm ba ngày, lâu có khi đến cả tháng. Những khi ấy, ban ngày anh nông
dân ra ruộng mò tôm bắt cá, vừa theo dõi tình hình, chị vợ ở nhà cơm nước
phục vụ “cách mạng”. Lắm khi cán bộ ốm đau, chị xuống dưới hầm chăm
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282