Page 270 - mudoso72
P. 270
270 Muõ Ñoû 72
đã viết cho tướng Lee Tổng Tư Lệnh Nam-Quân, một công văn đầy tình
người, hay nói cho rõ hơn đầy Tình Tự Dân tộc, khởi đầu cho chính sách
Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc, Công Văn này nói rõ ràng: Chỉ tịch thu khí
giới của Nam Quân, Nam Quân được quyền về làm ăn sinh sống bình
thường, kể cả quyền được mang xe ngựa và ngựa về làm nông trại, giúp
ích cho phương tiện sinh sống thời hậu chiến. Nhờ tinh thần đó Hoa Kỳ
không mất một “Nhân Tài” hay nói khác đi Chất Xám vẫn còn nguyên
vẹn, không ai cần trốn tránh. Nên đất nước người mới trở thành phồn
thịnh, hoa thơm cỏ lạ mới phát triển mạnh mẽ như hôm nay!
Ðệ nhị thế chiến quân đội Ðức đã xâm chiếm nưóc Pháp, Pháp đầu hàng
vô điều kiện. Quân đội Ðồng Minh đã đổ bộ vào Normandy để cứu nước
Pháp, Quân đội Ðức (kẻ thù xâm lược) đã bỏ lại hàng ngàn xác đồng đội.
Cho dù là quân xâm lược, nhưng đã được quân đội Ðồng Minh chôn cất
tử tế, thân nhân từ Ðức sang thăm viếng mồ mả người đã khuất, đều được
tiếp đãi ân cần. Những quốc gia tân tiến không có đầu óc “Thổ Phỉ” thù
hằn người đã chết, dù đó là kẻ thù, vẫn được đối xử tử tế, không như Việt
Nam ngày nay. Nghĩa trang quân đội Ðồng Minh tại Normandy, trong đó
có chôn cất cả quân đội Ðức. Vẫn được tự do chụp hình và thăm viếng kể
từ khi cuộc chiến chấm dứt năm 1946.
Năm 1975, bọn Thổ Phỉ miền Bắc đã chiến thắng do sự giúp đỡ đắc lực
của khối cộng sản thế giới, thỏa thuê vơ vét của cải của đồng bào miền
Nam, tịch thu tài lợi của chính quyển miền Nam; ngang nhiên đem tài vật
của miền Nam về làm của riêng. Làm Công Văn gọi chính quyền miền
Nam là: Ngụy Quân, Ngụy Quyền, đàn áp chúng ta bằng chính sách (tù
đày) học tập cải tạo, chính sách cầm tù những người yêu Tự Do, Dân Chủ
của miền Nam. Không những vậy còn rêu rao là đã khoan hồng không
(Giết). Mà chỉ bị tù khổ sai mà thôi. Khiến cả dân chúng tuy không phải
là Quân Cán Chính của miền Nam, cũng phải xa lánh bọn Thổ Phỉ, nhất
quyết không hợp tác với nhà cầm quyền Cộng sản miền Bắc, chúng còn
tham tàn độc ác hơn Mã Viện trăm ngàn lần. Người dân miền Nam nước
Việt đã ví von “nếu cái cột điện nó biết đi, nó cũng phải đi ra ngoại quốc”.
Ngay cả con em chúng ta, hoàn toàn vô tội, những mái đầu xanh có tội tình
gì, mà cũng bị trả thù bằng những đòn sưu tra lý lịch trong học đường, con
cái của “Ngụy Quân, Ngụy Quyền” không được học các ngành nghề trên
Ðại Học. Họ buộc con em chúng ta phải đi lao tù, các trại tù mới tại những
vùng rừng thiêng nước độc “kinh tế mới”, hoặc cưỡng bức đi “Nghĩa Vụ
Quân Sự” xâm chiếm Campuchia. Vì những biến cố bất nhân này cho nên
đất nước chúng ta mới bị thụt lùi hàng nửa thế kỷ. Rồi nơi Nghĩa Trang
Quân Ðội Biên Hòa, những Anh Hùng Quân Ðội, dù đã yên giấc ngàn thu,
cũng bị trả thù: Chẳng hạn như phá hủy tượng Thương tiếc, phá hủy mộ
phần, không cho thăm viếng, hay tu bổ mộ phần. Năm 1975 không cho vợ
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   265   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275