Page 218 - mudoso72
P. 218
218 Muõ Ñoû 72
Bích nhìn Trần với nụ cười mãn nguyện và ánh mắt chia sẻ nỗi buồn chung
lẫn với sự vui mừng vì gặp lại người xưa, nàng nhỏ nhẹ nói với Trần :
- Em tốt nghiệp ở trường kỹ thuật Phú Thọ năm 1979, và em đang làm
công nhân viên nhà nước ! còn anh ?
Trần mỉn cười chua chát :
- Tôi à …. Thì cô thấy đó … sau gần mười năm ở tù, tôi vừa mới được thả
mấy tháng trước, bây giờ tôi đang đi giao thuốc lá để độ nhật!...
Bích bùi ngùi :
- Đây là vận nước mà anh … bây giờ anh ở đâu? Có mấy cháu rồi ?...
- Cám ơn cô … tôi có ba cháu, hiện đang ở trong một con hẻm gần ngã tư
đường Nguyễn Trọng Tuyển, ở ngoài ngõ có cái cổng giống như cổng chùa
… cô cứ hỏi tên tôi thì ai cũng biết! còn cô ?
- Dạ…. em ở với ba má bên cầu chữ Y … hôm nay có công chuyện nên
mới ghé ngang đây … thiệt hôm nay hên quá nên mới gặp lại Đại úy ở đây
…. Đại úy biết không … sau hôm em bị té xe đó … em cũng có mấy lần đi
với má em lên thăm ông anh của em, mà lần nào em cũng ghé vào để thăm
và cám ơn sự giúp đỡ của Đại úy … vậy mà chẳng có gặp được bao giờ !
- Xin cô thông cảm cho, hàng ngày tôi phải đi theo đơn vị ra các bãi tập,
rồi còn có những việc khác nữa… À … mà cô đừng gọi tôi là Đại úy nữa,
mấy ông “cách mạng” nghe thấy không khéo họ lại cho tôi vào “trại cải
tạo” lần nữa thì khổ lắm!
- Dạ … vậy … em gọi anh là “anh” có được không ạ?
Trần cười xuề xòa:
- Được mà … cô gọi tôi bằng gì cũng được, nhưng đừng gọi Đại úy nữa
… nghe ghê quá!
Bích cười với chút e thẹn :
- Dạ … đại úy ….
- Đó … đó … thấy không … mới nói xong mà đã …
- dạ … em … quên …
mưa đã thưa hạt, vài tia nắng yếu ớt xuất hiện sau đám mây đen, không khí
sau cơn mưa trở nên trong lành và mát mẻ hơn, mọi người rời nơi trú ẩn
vội vã trở về nhà, đường phố trở nên bận rộn hơn, Trần nói với Bích:
- Thôi … tôi có việc phải đi cho kịp, hôm nào có dịp mời cô ghé lại nhà
… bây giờ thì tôi đi nhé
Bích nhìn Trần vẻ nuối tiếc, nàng nhẹ trả lời :
- Vâng… anh đi … hôm nào có dịp em xin ghé lại thăm anh chị và các
cháu!
- Vâng … chào cô Bích …
Trần gật đầu chào rồi dắt xe xuống lòng đường còn ngập nước mưa, chàng
dắt xe lội bì bõm trong giòng nước đang cuốn đi những rác rưởi, đến gần
ngã tư chàng mới có thể leo lên xe và đạp về hướng chợ Tân Bình, nơi
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223